Thứ Tư, 9 tháng 12, 2009

Yêu !!!!

Khi yêu một người nghĩa là bạn đã cho người đó quyền năng làm bạn đau khổ hay hạnh phúc.

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2009

Chắc 1 cuộc tình nữa sẽ qua!!!

Ngày tôi gặp e. E trong như 1 thiên thần với nụ cười duyên dáng. Nụ cười ấy đẵ đưa tôi vào giấc ngủ hằng đêm. Và tim tôi đập rộn ràng khi thấy e. Giờ đây tôi cảm nhận đc rằng tình tôi chỉ đơn phương nữa thui. Tôi sợ đau lắm rùi. Chắc tôi sẽ buôn xui mọi thứ thui. E xa xôi quá. Tôi quá mệt mỏi để theo đuổi những mối tình mà chỉ có 1 phía tôi. Thui thì như a đã từng tặng e 1 điều ước đấy. Chúc e mọi thứ đều thành công như ý muốn, nhiều sức khỏe và hạnh phúc nhé. Tạm biệt e Ngân Quyên.

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

Tình Yêu

Nếu bạn yêu, hãy yêu như một dòng sông, qua mùa bão lũ, khô hạn, dòng sông ấy sẽ không bao giờ cạn nguồn.

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

Chợt !!!!

Kỷ niệm nào ngủ quên trong ký ức.
Chợt tìm về, ta thấy qua xôn xao.
Phố bỏ ngỏ theo thời gian vàng nhạt.
Mưa bồi hồi chợt nhớ dáng ai qua.
Ta bối rối như lần đầu gặp mặt.
Rồi ngậm ngùi luyến tiếc lúc chia xa.

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Cai windows từ ổ USB

Để giảm giá sản phẩm, nhiều laptop, đặc biệt là netbook, không được trang bị ổ đĩa quang, gây khó khăn cho người sử dụng khi muốn nâng cấp hệ điều hành.

Thông thường, người dùng phải cài đặt hệ điều hành bằng cách khởi động từ đĩa CD/DVD. Trong trường hợp máy thiếu ổ quang, họ có thể tìm đến một cách giải quyết đơn giản là cài đặt từ USB nhờ tiện ích miễn phí WinToFlash.

Yêu cầu:

- USB có dung lượng tối thiểu 3 GB để chứa bộ cài Windows.

- Format USB với định dạng NTFS: Click chuột phải vào biểu tượng USB trong My Computer > Format > chọn NTFS tại mục File System. Lưu ý: sao lưu toàn bộ dữ liệu trước khi format.

- Máy tính thứ 2 có ổ đĩa quang (CD/DVD) để đọc đĩa.

- Đĩa cài đặt Windows (có thể tìm mua tại các cửa hàng tin học). Nếu chỉ có file iso, có thể sử dụng Virtual Clone Drive (download tại đây) để tạo đĩa ảo.

Các bước tiến hành:

- Tải chương trình WinToFlash.

- Đặt đĩa cài Windows vào ổ đĩa quang và cắm USB vào máy.

- Giải nén file download được và kích hoạt WinToFlash.exe.

Lưu ý: Một số máy sẽ xuất hiện hộp thoại lỗi: "WinToFlash DLP_NotFound". Bấm OK để bỏ qua.

- Trên giao diện chính, bấm vào Service > Switch to Wizard Mode. Điều này sẽ đưa người dùng đến wizard, giúp tự động hóa hầu như toàn bộ quá trình cài đặt về sau.

- Bấm Next ở màn hình tiếp theo để tiếp tục quá trình.

- Hộp thoại Windows file path : đường dẫn ổ quang chứa đĩa cài đặt Windows. Hộp thoại USB drive : chỉ đường dẫn đến ổ USB đang được cắm trên máy tính.

- Click Next để tiếp tục.

- Chọn "I Accept…" ở hộp thoại tiếp theo và nhấn Continue, chương trình sẽ bắt đầu format lại USB. Đảm bảo rằng tất cả các dữ liệu đã được sao lưu trước khi nhấn OK.

- Quá trình chuyển đổi bộ cài từ đĩa sang USB sẽ diễn ra cho tới khi người dùng thấy thông báo "Done".

Lúc này, có thể sử dụng USB trên để khởi động và cài đặt Windows trên một laptop/netbook khác mà không cần đến ổ quang để đọc đĩa.

Lưu ý: Một số máy tính có thể yêu cầu người dùng thay đổi thiết lập BIOS để có thể khởi động từ USB. Họ có thể đọc thêm hướng dẫn kèm theo máy nếu chưa biết cách thay đổi các thiết lập của BIOS.

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009

Chỉ có kẻ nào yêu mà không mong được yêu trả lại, mới chắc chắn là mình thật yêu ai hơn tất cả mà thôi.

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2009

Lối sống quyết định thành công!!!!

- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.

- Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động.

- Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen.

- Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách.

- Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn!

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2009

Định nghĩa tình yêu!!!

Tình yêu giống như một sợi dây mà hai người yêu nhau nắm hai đầu mút của dây. Dây không nên quá căng, cũng không nên quá trùng. Và đến khi một người bỏ một đầu ra, người kia sẽ trở nên mất phương hướng trong một thời gian dài.

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2009

http://www.sweetpotatosoftware.com/SPSBlog/CommentView,guid,2baba34c-ebd6-46a3-aabe-35a4d7348014.aspx

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Mưa!!!

Sài Gòn lại đỗ mưa rùi e. Uh, mưa to lắm, anh chưa từng mắc cơn mưa nào nặng hạt như thế. A đi dưới mưa mà kỷ niệm về e cứ chợt hiện về trong a. A nhớ e nhiều lắm. Nhớ bao giờ mình đi chơi cũng mưa cả. Và như thế e đều đòi về. Nhớ những lúc ngồi sau a e lạnh run vừa đánh bò cạp vừa hát. Nhớ lắm. hix.Những lúc đó a thầm trách cơn mưa lắm. Mưa làm 2 ta kô đc gần nhau tí nữa. Mưa làm cho e lạnh rùi sẽ cảm. Giờ đây ta đã chia tay, hôm nay a cũng đi dưới mưa. Mưa xối xả vào a rát bỏng. Vậy mà sao a lại kô trách mưa nữa mà còn cầu mong cho mưa thật lớn hơn nữa. Như thế mưa mới xóa đi hết nhưng kỷ niệm ngọt ngào về e. E biết không? Mà có thật mưa sẽ xóa hết kỉ niệm về e ko? Kô đâu, phần nào thui phải không e. Mà bản thân a cũng không muốn xóa nó nữa. A muốn cất e vào quá khứ thành kỷ niệm. Và xin e ngoan ngoãn ở trong đó nhé. Xin kỷ niệm ngủ yên nhé. A vẫn sẽ bước tiếp con đường kô có e. Và cuối con đường chỉ có a và cơn mưa làm bạn.

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Danh ngôn

" Nếu cuộc sống chỉ cho ta một trái chanh, thì tại sao ta không kiếm thêm một chút đường để có một ly nước chanh hoàn hảo" Vui. Buồn. Hạnh phúc hay đau khổ đều do tự mỗi người quyết định. Cố gắng sống tốt, hãy tin vào cuộc sống vẫn còn nhiều điều tốt đẹp, nhiều thứ để trân trọng.

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009

Nếu một người yêu bạn thật lòng!!!

Nếu một người yêu bạn thật lòng, sẽ không bao giờ rời bỏ bạn cho dù bạn đau khổ nhất hay hạnh phúc nhất, chỉ có điều trái tim bạn có đủ tinh tế để nhận ra điều đó hay không, dù chỉ một lần thôi…Chỉ đến một ngày trời nắng nóng người ta mới biết khao khát những cơn mưa

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

Tháng sáu còn mưa!

Tôi yêu thành phố này một phần vì những kỷ niệm mà tôi từng gắn bó. Nơi đó có từng góc phố con đường và những quán cà phê thân quen… Những quán cà phê mỗi tuần tôi ghé để trôi theo từng nhịp của thời gian và tìm về những kỷ niệm thật đẹp của một thời đã xa…

Viết cho ngày mưa tháng 6 không bình yên…

Chiều nay ngồi một mình trong quán cà phê ngày xưa. Nhìn mưa rơi xuyên qua khung cửa nhỏ mà lòng chơi vơi nhớ. Mưa tháng Sáu sao cứ dài và man mác nỗi buồn…

"Tháng Sáu mưa, mưa.
Giá trời đừng mưa và anh đừng nhớ.
Trời không mưa, và
anh không nhớ.
Anh còn biết làm gì?
Em như hạt mưa trên phố xưa..."

Tôi - người khách độc hành trong cơn mưa đang mong chờ một điều kỳ diệu sẽ đến với mình. Lòng tự hỏi: Cơn mưa chiều nay sẽ đưa ai đến bên ta? Không ai biết trước ai sẽ là người băng qua cơn mưa cuộc đời để đến cùng ta chia sẻ. Nhưng chắc chắn sẽ có một hạt mầm hạnh phúc đâm chồi trong mưa nếu trái tim ta biết đợi chờ, biết tin tưởng, biết khát khao trao yêu thương và khao khát được yêu thương.

Biết bao mùa mưa đi qua...

Biết bao tháng Sáu trôi đi trong sự chờ đợi...

Chờ đợi và hy vọng vào sự kỳ diệu của cuộc sống...

Lần này, ta đang chờ và vẫn sẽ chờ đợi những điều tốt đẹp cũng như sau cơn mưa, phía xa đường chân trời sẽ ló rạng ánh sáng ấm áp của yêu thương! Hãy vui lên và "Đừng tắt nụ cười ngay cả khi hy vọng không còn"... Mưa vẫn rơi, nỗi buồn của ta cứ chập chờn hiện hữu. Thôi thì hãy thả nỗi buồn cho nó trôi hết qua cơn mưa chiều nay em nhé...

Em thả nỗi buồn, rơi xuống sông Seine.

Lòng tự nhủ, ngày mai không khóc nữa...

Sông sẽ cuốn, trôi đi miền quá khứ.

Em trở về , với góc nhỏ riêng mang.

Chiều Paris...em miên man niềm nhớ.

Có phải vì...xa cách quá không anh?

Hay tại gió, vô tình hôn lên mắt.

Để bây chừ...em lại khóc riêng em!

Cuộc đời đâu ai muốn phải chờ đợi trừ khi sự chờ đợi mang lại thật sự niềm vui và hạnh phúc. Cuộc sống có quá nhiều việc để ta phải suy nghĩ mỗi khi đêm về. May mắn trong cuộc đời là khi ấy có được sự chia sẻ yêu thương. Nhưng nếu như “một phần cuộc đời” không cho ta điều ấy thì ta có thể tự giải thoát cho mình...

Biết thế nhưng sao cứ ám ảnh khi mưa tháng Sáu về...

Có những nỗi buồn không biết gọi tên...

Có những niềm đau tưởng chừng đã cũ...

Nhưng...

Nó vẫn hiện hữu...

Làm....

Trái tim đau!

Mỗi một ngày,

ta mang lên khuôn mặt của mình...

những chiếc mặt nạ...

Tưởng chừng như vui....

Nhưng đằng sau chiếc mặt nạ ấy...

Là nỗi buồn...

đang trôi!

Phải làm gì để vượt qua sự ám ảnh?

Có thể bằng cách này hay cách khác. Nhưng cho dù cách nào đi nữa ta vẫn phải nhìn thẳng vào sự thật để sống, để vươn lên bởi mỗi bất hạnh tận cùng trong cuộc đời đều có một điểm nào đó cho ta tựa vào. Vậy ta hãy cứ đi tìm “điểm tựa cuộc đời” mà thượng đế đã ban tặng, cho dù đó chỉ là một điểm tựa nhỏ nhoi nhưng có thể đẩy cuộc đời ta lên...

Mỗi ngày ta chọn cho mình một niềm vui để xóa bớt đi một nỗi buồn...Thế thì tại sao mình không tạo ra cho mình niềm vui nhỏ nhoi ấy?

Người ta thường tin vào “duyên may và sự lựa chọn”. Nếu ta không gặp may thì ta cần PHẢI CHỌN CON ĐƯỜNG ĐỂ ĐI. Đường còn dài, còn nhiều bất ngờ, trong đó hạnh phúc là món quà bất ngờ nhất. Hãy tin như thế! Bên cạnh những mất mát buồn đau, hạnh phúc là thứ luôn có thật và hiện hữu. Hạnh phúc là thứ mà ông trời ban cho từng phận người. Hạnh phúc vẫn ở quanh ta đây thôi, ngay cả khi ta buồn đau mất mát, ngay cả khi ta tưởng chừng ngã gục trong những bi kịch của đời mình...

Cuộc đời vẫn còn có biết bao phép nhiệm mầu, mỗi một ngày trôi qua biết đâu điều kỳ diệu sẽ đến. Nếu không có lòng tin thì làm sao đủ sức để chống chọi qua những bão táp mưa sa của cuộc đời. Làm sao vượt lên những khổ đau, bất hạnh để tìm tới một cuộc sống bình yên, an vui...

Hãy tin vào cuộc đời...

Hãy tin là tình yêu có thật và mạnh mẽ bước đi trên con đường phía trước...

Vậy thì…

Lạc quan lên tôi ơi!

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2009

Tiễn đưa!!!

Khi em về chừng như sang đông
Trời tháng năm mà nghe lành lạnh
Khi em về ngồi nghe biển hát
Chiều qua nhanh như em xa anh

Mai em về mình không đưa nhau
Lời cám ơn giữ lại cho người
Một nụ cười thôi cũng đủ
Mai em về ta không đưa nhau

Làm người ở lại có bao giờ vui
Khi tình nhân không còn đứng chung đôi
Làm người ở lại bao giờ cũng buồn
Như nụ quỳnh hương chẳng còn ngát hương

Em đi rồi còn chi em ơi
Bao yêu thương cũng theo người rồi
Em xa rồi trời buồn không nắng
Mưa sẽ buồn ai vuốt tóc em

Em đi rồi tình ta tan mau
Và tháng năm phai tàn úa màu
Em xa rồi nụ cười đã tắt
Người ở lại có bao giờ vui

Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2009

Dành cho ấy!!!

(Hoathuytinh.com) Ấy biết không ?

...Không biết bao nhiêu lần Tớ nhìn lên bầu trời đầy sao kia để ước nguyện .........
Tớ ước rằng chúng ta sẽ luôn mãi ở bên nhau ......
Tớ ước rằng tớ sẽ mãi là người lau những giọt nước mắt lăn trên má của Ấy , sẽ luôn là người để Ấy chia sẻ niềm vui nỗi buồn . .....
Và Ấy ơi,điều ước quan trọng nhất là gì ẤY có biết ?
Tớ ước rằng ẤY sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian để Tớ được là người hạnh phúc thứ hai sau Ấy.

...... Ấy ơi ! .....

Giá như những lúc ngồi cùng ấy thời gian cứ kéo dài mãi.
Giá như tớ có thể bước vào tâm hồn ấy.
Giá như tớ có thể ghi nhớ một cách rõ ràng hình ảnh ấy trong tâm trí.
Giá như tớ có thể mơ về ấy hằng đêm.
Giá như tớ biết ấy nghĩ gì về tớ.
Giá như mà có ấy ở đây!

Giá như ấy là con mắt phải, tớ là con mắt trái thì mình sẽ mãi ở bên, chẳng có con mắt thứ 3 nào cả.
Giá như thế gian là một buổi hoàng hôn, ấy là mặt trời và tớ là biển rộng.
Giá như tớ chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tich, hoàng tử lấy vợ, công chúa lấy chồng, sẽ chỉ có những đứa trẻ thôi, dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội.
Giá như chúng ta hiểu nhiều hơn những điều chúng ta biết, rằng mọi dòng sông đều đổ về một biển nhưng không phải sông nào cũng sâu, cạn như nhau.

Và ấy ơi !Giá mà tớ có thể biến mọi cảm xúc thành lời, giá mà tớ có thể gửi những yêu thương vào gió .
Giá như thương yêu không bao giờ phải là ngọn cỏ để vô tình bị dẫm nát dưới chân qua.
Giá như thế gian chỉ có một ngôi nhà, để chúng ta có chung ô cửa sổ, chung cửa đi, và chung một mái nhà.

Giá như mà ấy biết, có những điều giản đơn chẳng thể nói thành lời.
Giá như mà tớ chẳng bao giờ phải ngần ngại mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy, không phải đắn đo điều gì đó vô tình.
Giá như tớ hiểu được điều giản đơn sau những tiếng thở dài, sau ánh mắt, nụ cười, sau cái nhìn xa xôi, sau những nét trầm tư trên gương mặt ấy.

Và mỗi khi nghĩ về tớ...

Giá như ấy đừng bao giờ nghĩ rằng thi sĩ biết làm thơ .... bởi vì thế mà họ mơ rất giỏi ....
Giá như ấy đừng bao giờ nghĩ rằng nhà văn biết viết truyện .... bởi vì thế mà họ bịa rất tài ...
Tớ có thể là thi sĩ, là nhà văn hay một người viết kịch, tớ có thể tô màu lên những điều nhợt nhạt của cuộc sống, nhưng dường như trái tim tớ lại là điều mà chẳng bao giờ tớ có thể viết hết thành lời.
Đơn giản vậy thôi .... !

Tớ .......

.... và giá như có một sự đọc ngược lại để đừng bao giờ có một dấu chấm sau tất cả những điều được viết ra từ những nỗi niềm vô hạn !

Lí do cho một tình yêu!!!

Lí do cho một tình yêu
(Hoathuytinh.com) Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế ,sao anh tìm được lí do chứ!-chàng trai trả lời
-Kô có lí do gì tức là anh kô yêu em
-Em ko thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được ,anh yêu em vì em xinh đẹp ,giỏi giang ,nhanh nhẹn.Anh yêu em vì nụ cười của em,vì.
em lạc quan .Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng
Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp,nhưng rất may cơ vẫn còn sống.Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng .Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp .Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh ko thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu .Vậy thì anh ko thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn .Đây ko phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em.Bây giờ anh ko thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều . Anh ko nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em .Em có cần lí do nào nữa ko em yêu
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô ko cần một lí do nào nữa .Còn các bạn có bao giờ hỏi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn ko?Tình yêu đôi khi ko nhất thiết phải cần lí do đâu bạn ạ
(theo hoa học trò)
------------------------------------------------------------------------------------
I love u, love u so much but I don't know why...
don't ask me about the reason
I never can reply
only thing u need to know that I love u more than all thing in this world, more than anyone love u...

Trên tuyết

Trên tuyết
Bản không dấu
(Hoathuytinh.com) Một bà cụ nặng nhọc lê bước trên phố. Bà cụ đi chân đất, trên tuyết.

Một đôi trẻ, tay xách lỉnh kỉnh những túi to - vừa nói chuyện vừa cười đến nỗi không để ý thấy bà cụ.

Một người mẹ dẫn 2 đứa con nhỏ tới nhà bà ngoại. Họ quá vội nên cũng không để ý.

Một viên chức ôm một sách đi qua. Mải suy nghĩ nên cũng không để ý.

Bà cụ dùng cả hai tay để cố kéo lại hai vạt áo ngoài đứt hết cả khuy. Dừng lại, nép vào một góc ở bến xe buýt. Một qúy ông ăn mặc lịch lãm cũng đứng đợi ở bến xe buýt. Ông cố đứng tránh xa bà một chút. tất nhiên là bà già rồi, cũng chẳng làm hại được ai, nhưng nhỡ bà ấy bị bệnh lây nhiễm thì sao...

Một cô gái cũng đứng đợi ở bến xe buýt. Cô liên tục liếc xuống chân bà cụ, nhưng cũng không nói gì.

Xe buýt tới và bà cụ nặng nhọc bước lên xe. Bà ngồi trên chiếc ghế ngay sau người lái xe. Quý ông và cô ấy vội vã chạy xuống phía cuối xe ngồi.

Người lái xe khẽ liếc bà cụ và thầm nghĩ : " Mình không thích phải nhìn thấy cảnh nghèo khổ này chút nào!"

Một cậu bé chỉ vào bà cụ và kêu lên với mẹ:
-Mẹ ơi, bà ấy đi chân đất! Mẹ bảo chỉ có ai hư mới đi chân đất, đúng không mẹ?

Người mẹ hơi ngượng ngập, kéo tay con xuống:
-Andrew, không được chỉ vào người khác! - rồi bà mẹ nhìn ra cửa sổ.

- Bà cụ này chắc phải có con cái trưởng thành rồi chứ! - Một người phụ nữa mặc áo choàng lông thì thầm - Con cái của bà ấy nên cảm thấy xấu hổ mới phải!

Người phụ nữ này bỗng cảm thấy mình quả là người tốt, vì mình luôn quan tâm đầy đủ đến mẹ mình.

-Đấy, ai cũng phải học cách tiết kiệm tiền! - Một chàng trai ăn mặc bảnh bao thêm vào - Nếu bà ấy biết tiết kiệm từ khi còn trẻ thì bà ấy đã chả phải như bây giờ!

Một doanh nhân hào phónh cảm thấy ái ngại. Ông lấy trong ví ra 1 tờ 10$, ấn vào bàn tay nhăn nheo của bà cụ, nói giọng hãnh diện:
- Đây, biếu bà! Bà nhớ mua đôi giày mà đi!

Rồi ông ta quay về chỗ ngồi, cảm thấy hài lòng và tự hào về mình.

Xe buýt dừng lại khi tới bến và một vài người khách bước lên. Trong đó có một cậu bé khoảng 16-17 tuổi. Cậu ta mặc chiếc áo khoác to màu xanh và đeo balô cũng to, đang nghe headfone. Cậu trả tiền xe búyt và ngồi ngay chiếc ghế ngang hàng với bà cụ, chiếc ghế đã bị bỏ trống từ khi xe buýt mới khởi hành.

Rồi cậu nhìn thấy bà cụ đi chân đất!

Cậu tắt nhạc. Cảm thấy lạnh người. Cậu nhìn từ chân bà cụ sang chân mình. Cậu đang đi một đôi giày cổ lông dành cho trời tuyết. Đôi giày mới tinh, và ấm sực. Cậu phải tiết kiệm tiền tiêu vặt khá lâu để mua được đôi giày này, bạn bè cậu đứa nào cũng khen.

Nhưng rồi cậu cúi xuống và bắt đầu cởi giày, cởi tất rồi ngồi xuống sàn xe, cạnh đôi chân trần của bà cụ đang tím tái đi vì lạnh.
- Bà, cháu có giày đây này - Cậu nói

Một cách cẩn thận, cậu ta nhấc bàn chân lạnh cóng đang co quắp của bà cụ lên, đi tất và giày của mình vào chân bà. Bà cũ sững người, chỉ khe khẽ gật đầu và nói lời cảm ơn rất nhỏ.

Lúc đó, xe buýt dừng. Cậu thanh niên chào bà cụ và xuống xe. Đi chân đất trên tuyết.

Những người khách trên xe nhấp nhổm thò đầu ra cửa, nhìn đôi chân cậu thanh niên, xôn xao bình phẩm.
- Cậu ta làm sao thế nhỉ? - Một người lên tiếng hỏi.
- Một thiên thần chăng?
- Hay là con trai của Chúa?

Nhưng cậu bé con, người lúc đầu chỉ vào bà cụ, quay sang nói với mẹ:
- Không phải đâu mẹ ạ! Con đã nhìn rõ rồi mà, anh ấy cũng chỉ là người bình thường thôi.

Và việc làm đó, thật sự cũng chỉ cần một người bình thường.

Vô Đề

* Khi đêm về, em hãy nhìn lên bầu trời. Nếu thấy sao băng, em hãy ước một điều. Hãy tin lời anh, điều ước đó sẽ thành hiện thực... Bởi vì anh đã ước được gặp em và thực sự là anh đã gặp em.

* Làm sao em có thể bắt trời không mưa khi trên trời dày đặc mây đen? Làm sao em có thể bắt lá vàng không rụng khi mùa thu đã tới? Làm sao em có thể bắt anh không yêu em khi em có trên đời này?

* Mọi người dạy cho anh biết rằng một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây, nhưng không ai dạy anh rằng một giây thiếu em là một giây bất tận, một phút vắng em là một phút vĩnh hằng.

* Anh yêu hãy nhìn lên trời đi! Các vì sao đang nói thầm với nhau rằng em yêu anh đấy.

* Sao anh lại tìm em trong máy điện thoại? Em không ở đó đâu. Em đang ở trong tim anh kia mà.

* Lúc em chào đời, trời đã mưa. Đó là trời khóc vì tiếc rằng đã để mất một thiên thần tuyệt vời như em.

* Khi muốn gặp anh, em hãy nhìn bầu trời sao và thầm ước. Anh sẽ đến bên em, sẽ tìm được em cho dù em ở bất cứ nơi đâu.

* Anh đã chuyển 2.000 giấc mơ và 1.000 ý nghĩ ngọt ngào vào tài khoản trong trái tim em. Những khi không có thời gian dành cho anh, em hãy lấy chúng từ tài khoản.

* Em nghĩ về anh 61 giây trong một phút, 25 giờ trong một ngày và em đã lẫn lộn trong việc xác định thời gian.

* Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh.

* Trên Trái Đất có 6.000.000.000 người. Và anh không hiểu vì sao anh chỉ nhắn tin cho mỗi mình em. Có lẽ vì 5.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được em.

* Kề từ khi mặt phẳng trái tim anh bị đường vuông góc từ ánh mắt em hạ vào, anh không thể xác định nổi bán kính để vẽ vòng tròn tình cảm của mình nữa.

* Có một thế giới ở đó tâm hồn anh cảm thấy ấm áp như đang ở nhà. Đó là thế giới ánh mắt suy tư của em.

* Tiếc rằng anh không thể tặng em mặt trời. Cũng không thể gửi hoa qua điện thoại. Anh đành viết tin nhắn và gửi đến tim em tia nắng ấm của tâm hồn anh.

* Mặt Trăng là vệ tinh của Trái Đất, còn em là vệ tinh của cuộc đời anh.

* Mặt trăng cô đơn ngó qua cửa sổ. Thiếu anh, cuộc sống của em tối lạnh biết bao. Anh là mặt trời bé nhỏ trong cuộc đời em.

100 điều lãng mạn nhất

1. Cùng nắm tay nhau đón giao thừa.

2. Đột nhiên tặng một bông hoa chẳng vì dịp gì cả, chỉ vì tự dưng thấy yêu quá thì tặng thôi.

3. Đón bình minh và hoàng hôn ở bến Hàn Quốc.

4. Cùng thả diều ở một triền đê ngoại ô trong ánh hoàng hôn.

5. Đặt cho nhau một biệt danh thật hay ho mà nghe vừa đáng yêu vừa buồn cười.

6. Viết cho nhau một tấm thiếp nhỏ rồi lẳng lặng nhét vào ví trước lúc chia tay để khi về đến nhà đối phương sẽ giở ra đọc.

7. Đan tặng nhau một cái khăn vào lúc mùa đông chẳng hạn. Chắc chắn ấm đến ngột ngạt cho mà xem.

8. Tặng nhau một nụ hôn bất ngờ.

9. Viết một câu chuyện tình cảm, tự design một cái flash, một cái thiệp hand-made hoặc là một bài hát tặng người yêu.

10. Cùng chúc nhau ngủ ngon vào lúc 12h đêm.

11. Thu âm một bài do chính mình hát để tặng người kia. Hoặc cùng nhau thu âm một bài hát cũng là một ý kiến hay.

12. Nhân tiện nói đến chúc ngủ ngon vào lúc 12h thì buổi sáng lúc thức dậy nhắn tin chúc nhau một ngày tốt đẹp.

13. Cùng nhau đạp xe đạp đôi trên những con đường đẹp và lãng mạn.

14. Lâu lâu thỉnh thoảng cùng nhau đi dưới mưa. Lưu ý là rất dễ ốm đấy nên hạn chế thôi nhé!

15. Cùng nhau chèo thuyền vào một buổi chiều tà...

16. Học guitar dù chẳng có năng khiếu để đánh tặng người mình yêu bài hát mà cô ấy thích...

17. Bất ngờ trở về sau bốn năm du học, lù lù xuất hiện trước cửa văn phòng người còn lại và nhăn nhở cười với hộp chocolate trong tay (chống chỉ định với người ghét chocolate): "Anh.em về rồi đây!".

18. Ngồi hát "sống" cho người ấy nghe suốt ba giờ đồng hồ và sau đó về nhà ngậm chanh muối một tuần liền.

19. Vờ như là quên một sự kiện nào đó mang tính kỉ niệm của hai người nhưng hóa ra đã lặng lẽ chuẩn bị thật chu đáo và đầy tính bất ngờ, làm đối tượng chỉ có mà há hốc mồm không nói được chi hết.

20. Những tin nhắn lúc 2-3 h sáng kiểu như "Anh. Em đang ngủ nhưng tự nhiên tỉnh dậy và thấy nhớ em.anh quá...".

21. Hai người không ở gần nhau nhưng cùng nghe một bài hát ý nghĩa qua Yahoo! Messenger (bằng PC call).

22. (Dành cho con trai ): đèo người yêu đằng sau, người đó ôm và "mi" vào tai.

23. Ăn chung một cốc kem hoặc chè, hoặc cái gì đấy.

24. Lăng xăng đi kiếm khăn giấy khi bạn khóc, rồi không tìm được, đành bối rối chìa tay ra và nói "Cho mượn áo đồng phục này".

25. Cắn vào bàn tay.

26. Bỏ cả buổi để ngồi đợi rước người đó về, hoặc để gặp và nói câu chúc ngủ ngon.

27. Đi chơi thay vì xe máy thì gửi xe ở thương xá Tax, đi bộ vòng vòng chung quanh trung tâm thành phố.

28. Dựa vào nhau (khi buồn... ngủ và buồn đời).

29. Ngồi ngắm sao đêm (đếm... mặt trăng).

30. Bất ngờ gửi một tin nhắn ngộ nghĩnh hoặc vài lời nói yêu thật ngọt ngào qua di động, hoặc gửi tặng một bài nhạc chuông mà người đó yêu thích.

31. Ngày cuối cùng ở bên nhau (hôm sau là phải lên máy bay đi học tiếp) tự nhiên đang đi chơi cùng nhau mà trời mưa (phải là mùa đông mới được) (Chống chỉ định: bạn nào không được đi xa và không xem kĩ dự báo thời tiết trước khi đi chơi là...!).

32. Làm một blog chung cho hai người.

33. Lấy ảnh người yêu làm theme và avatar trong blog hoặc ngay trên phông của màn hình.

34. Cùng đi chụp ảnh chung vài kiểu tình cảm của riêng hai người thôi.

35. Tự học làm một món ăn gì đó thật ngon mời người yêu (tình yêu là nó phải đi qua cái dạ dày. Khuyến khích các bạn nữ, đặc biệt những bạn đã đang và sắp lập gia đình).

35. Thật là lãng mạn và êm dịu nếu đang mỏi mệt được... đấm bóp mát xa phải không nào?

36. Cùng làm chung một tấm bưu thiếp.

37. Một ngày của riêng hai người, không gia đình, không bạn bè, không tất cả mọi thứ... cả thành phố nhỏ bé này, để đến một nơi thật xa nào đó.

38. Mua thật nhiều bóng bay tặng cô ấy.

39. Tổ chức sinh nhật cho người mình yêu (hoặc thích).

40. Thỉnh thoảng quay những đoạn băng video nhỏ, chỉ để nói "I love you" hoặc để bày tỏ bạn thích cô ấy như thế nào, những điểm đáng yêu nào của người ấy khiến bạn rung động mặc dù vẫn biết yêu chẳng cần phải có lý do nào cả.

41. Trên con đường mùa thu dài và thẳng chỉ có hai người tay trong tay (lá vàng rơi lả tả thì càng tốt, tăng thêm yếu tố lãng mạn).

42. Hai người cùng nấu ăn.

43. Phóng xe dưới trời mưa phùn buổi tối (chú thích phải là mưa phùn vì nếu mưa to chỉ thích hợp cho việc đi bộ, phóng xe rát mặt lắm, mà xe phải là xe máy, chứ xe đạp hay ô tô thì cũng căng).

44. Hai người cùng đi chơi SEGA (đặc biệt chú ý đến trò gắp thú nhé!)

45. Tranh nhau ăn cái gì đấy (tranh vừa thôi, không lại dẫn đến đánh nhau thì... phiền).

46. Hai người cùng đi xem phim ma (phim ma càng kinh dị càng tốt).

47. Anh bạn trai lúi húi nấu ăn và hỏi người yêu "Em ăn cay ít hay nhiều?" rồi hỏi "Mình ăn chung một tô nhé?" (Một sự quan tâm sâu sắc mà bình dị nhỉ?)

48. Cả 2 cùng "đi về phía mưa" (yếu tố hàng đầu là phải có ôtô và cả xe máy nữa!).

49. Đến nhà em ấy, nhưng không vào, gọi điện thoại buôn chuyện như thể đang ở nhà mình ấy, rồi sau đó hỏi em ấy "Em có muốn gặp anh không?", em ý ra mở cửa thì có ngay anh bay đến đấy! (Chú thích: nên đem theo một món quà hoặc một đồ ăn gì đó thì sẽ càng tạo ấn tượng hơn).

50. Cùng ngồi trên đồng cỏ ngắm sao.

51. Cầm gối "oánh" nhau.

52. Cả hai cùng tới cánh đồng hoa hướng dương chơi trong những dịp kỉ niệm.

53. Chơi trò tự mặc thêm áo vào mùa hè.

54. Chơi trò... nhìn nhau xem ai chớp mắt trước.

55. Với tớ thì ở xa nhà thế này, mỗi tuần một lá thư và ngày nào cũng nhận được e-mail là điều hạnh phúc. Chỉ đơn giản vậy thôi.

56. Lãng mạn là khi bất chợt cô ấy nắm tay, không lý do.

57. Lãng mạn là khi chợt nghĩ về cô ấy khi đêm về, mỉm cười không suy nghĩ.

58. Lãng mạn là khi cô ấy ngồi ở nhà mình và nói "Em đã cảm thấy như đây là ngôi nhà thứ hai của mình".

59. Lãng mạn là khi cô ấy nói rằng, "Em có bất ngờ cho anh" và hôn nhẹ lên má mình.

60. Lãng mạn là khi mình cầm bông hồng đến tặng, cô ấy không nhận, đủ để khiến mình buồn và quay đi. Rồi cô ấy vòng tay từ sau ôm lấy mình, nói "Điều em cần là trái tim anh yêu em cơ" thật nũng nịu.

61. Lãng mạn là khi trong đêm Giáng sinh, cô ấy nằng nặc bắt mình dừng xe để yêu cầu mình mở quà dù mình không muốn. Và rồi trong gói quà ấy, có chiếc khăn của cô ấy tặng mình và tấm thiệp ghi rằng "Em yêu anh nhiều hơn những gì em có thể trao anh hàng vạn lần".

62. Close your eyes and say good night
And hold me till the morning light
When the sun comes shinning through...
(According to "without you")

63. Đang đi thở trong công viên, nhìn mọi người tay trong tay mà buồn hiu, bỗng nhiên nhận được điện thoại, nghe giọng người ấy trong máy “Anh.em thương em.anh nhiều hơn những gì anh.em có thể nói!”, rồi tiếp đó là bài hát mà mình yêu thích (Everyday I love you chẳng hạn).

64. Lãng mạn là khi bạn mơ màng nhìn một cô gái nào đó khá đẹp trên đường, người yêu bạn ghen và nhéo bạn. Bạn quay lại và nói: "Người ta đẹp vô cùng em ạ, nhưng không phải là người anh yêu. Thật tiếc cho họ, vì anh đã yêu em rồi".

65. Lãng mạn là khi bạn nghe một bản nhạc hay có giai điệu nhẹ nhàng. Bạn sẽ dịch bài hát đó, viết lời Việt cho bản nhạc đó, thu âm lại và tặng cho nàng nhân một dịp nào đó...

66. Viết tặng bạn của bạn một bài thơ, về một việc gì đó hai người đã từng làm...

67. Dậy sớm đi mua một bó hoa hướng dương to sụ (hoa hướng dương hơi bị khó tìm) tặng cho bạn của bạn.

68. Ngồi ở Hồ Tây vẽ một bức tranh tuyệt đẹp để tặng cho người yêu!

69. Lãng mạn là khi đêm về trong sự cô đơn trống trải, hình dáng cô ấy lại hiện về ở nơi nào đó trong tâm trí bạn, thật mơ hồ…

70. Lãng mạn khi đi xa được em yêu làm cho muối vừng mang đi.

71. Lãng mạn khi một đêm ngoài trời mưa gió được người yêu ở xa gọi điện đánh tặng một bản romance.

72. Lãng mạn khi đang hết tiền bỗng nhiên được cho tiền, rồi ngồi nghĩ bao nhiều điều lãng mạn sắp tới sẽ làm khi có tiền trong tay...

73. Lãng mạn là khi đang tuyệt vọng thì nhận được sự quan tâm sâu sắc và tinh tế của em.

74. Được chồng làm giúp việc nhà vào ngày nghỉ.

75. Cùng nhau ra biển, nắm tay, dựa đầu vào vai người ấy, ngồi như vậy cả ngày mà không nói gì hết...

76. Điều lãng mạn đã được thưởng thức là cùng đi chơi xa, và chàng tự tay chuẩn bị sẵn một bữa trưa rất thịnh soạn... rất bất ngờ, không nghĩ là có thể chu đáo đến thế...

77. Lãng mạn là hôn tạm biệt trước khi ra khỏi nhà và khi về đến nhà thì hôn yêu thương.

78. Lãng mạn là khi nàng đang đi vệ sinh bị mắc kẹt thì ta chìa ra một cuộn ZEWA siêu mềm.

79. Lãng mạn là khi trời đang mưa tầm tả, cái áo mưa nàng sơ ý để lại trong giỏ xe thì lại bị "ai đó" lấy mất rồi. Đúng lúc nàng băn khoăn thì ta xuất hiện nhường lại cái áo mưa duy nhất của ta cho nàng sau đó nhanh chóng đội mưa ra về, chẳng để nàng kịp từ chối! Nhưng mà đừng thật thà quá, đi đến góc phố thì nhớ mà dừng lại lấy cái áo mưa của nàng ra mà dùng nhé!

80. Lãng mạn là khi nàng bị một "choai choai" trêu chọc thì bạn xuất hiện và bằng vài lời dọa nạt khiến cả lũ "tếch" thẳng. Tuy nhiên bạn nhớ phải bảo mấy thằng bạn đóng cho đạt vào đấy nhé, và nhớ là đừng có xuất hiện trước mặt nàng lần thứ hai.

81. Lãng mạn là khi nàng đang đi xe đạp bị tuột xích thì có một… cây trắng (áo trắng, quần trắng, tất trắng, giày trắng) đỗ xe đạp ngay cạnh (xe cuốc càng tốt). Sau đó chẳng nói chẳng rằng lao vào hì hục nắn xích lại cho nàng mà chẳng nề hà gì cả!!! Sau đó hai người sóng đôi vừa đạp xe vừa nói chuyện vui vẻ như chẳng hề để ý đến những vết dầu mỡ lấm lem trên áo chàng trai. Cái này thì mất 5 nghìn ra hàng sửa xe thì bảo ông bác sửa xe dạy cho cách phá rùi nắn lại xích, cực kì đơn giản! Tuy nhiên về phần cây trắng tớ xin lưu ý là nên chơi đồ rẻ tiền thôi chứ đừng chơi đồ hiệu, không phải cái quảng cáo bột giặt là nó giặt được hết thật đâu.

82. Lãng mạn là khi đi cùng nàng đến một nhà hàng có ánh đèn, ánh nền lung linh.

83. Lãng mạn là khi ngủ mơ, nói mê cũng chỉ nói tên nàng.

84. Lãng mạn là khi ta đưa cho nàng chiếc khăn mùi soa khi nàng có chuyện buồn.

85. Lãng mạn là khi bật Mp3 và mỗi người một tai nghe.

86. Lãng mạn là khi đi chơi bù khú cả bọn bạn nhậu, bất chợt nhận đựơc tin nhắn của nàng "Dạ dày của anh đã chứa đủ 2/3 lượng bia rượu chưa? Nếu đủ rồi, thì anh chỉ nên chứa thêm 1/6 nữa thôi nhé vì còn phải để lại 1/6 để ngồi cùng em". Eo ơi, lãng mạn ghê gớm.

87. Điều lãng mạn có mặt ở một nơi rất xa vào đêm Noel (Osaka chẳng hạn), đi chơi với một người, cả đêm. Cho dù ngày hôm sau phải quay trở về VN... Hic hic, hơi bị khó thực hiện... (quá khó, tiền đâu ra).

88. Cắn nhẹ vào tai hoặc hôn ngưòi yêu sau khi đã nói thầm điều gì đó, chẳng hạn: Con mèo con bé nhỏ của anh, yêu em nhất trên đời (nhớ là cắn nhẹ thôi đấy, mà thấy tai ai bẩn quá thì nên bỏ qua mục này).

89. Nhắn tin vào sáng sớm: Hôm qua anh quên chưa chúc em ngủ ngon, chúc cưng yêu một buổi sáng tốt lành!

90. Ngồi đợi trước của nhà nàng và nói anh đợi em đã lâu rồi mặc dù bạn mới đợi nàng có chút xíu

91.Tặng hoa nàng vào ngày 20/11 và nói rằng em đã dạy anh biết thế nào là tình yêu, em là cô giáo, là cuộc đời của anh hoặc: "Anh đã được dạy thế nào là nửa kia của cuộc đời mình kể từ khi em bước chân vào trái tim anh".

92. Một ngày nắng đẹp hai người thong dong di dạo bên bờ hồ (hồ phải đẹp và thơ mộng nhé, đi cái hồ nào bốc mùi rác thì đúng là... hỏng hẳn).

93. Vào một ngày đẹp trời... Anh nói anh không thể chịu nổi em nữa rồi... trong khi nàng ngơ ngác thì chàng tiếp tục: Sao em cứ làm anh không thể ngừng yêu em thế => ngất! (Dự đoán của giới chuyên môn là không một cô gái nào không sướng trước câu nói này, nếu không phải xem lại tình cảm của cô ý với bạn!)

94. Sắm một bộ áo, quần, nhẫn, dây chuyền, đồng hồ và đủ thứ khác có đôi để dùng (một phương pháp khẳng định bản quyền rất lãng mạn).

95. Vào một ngày đẹp trời sao hai người không rủ nhau đi nặn tượng rồi tô tượng làm linh vật cho tình yêu của mình nhỉ? (Nếu bạn có dại dột nghe theo cái ý kiến này thì phải nhớ nằm lòng câu nói: Méo mó có hơn không).

96. Viết cho người yêu một tấm thiệp trong đó ghi câu I LOVE YOU qua 72 thứ tiếng!

97. Cùng nhau đi thăm một số "địa danh" dành cho những nguời đang yêu như: bến Hàn Quốc, đường Hàn Quốc, bãi đá... và kể cho nàng những câu chuyện tình yêu liên quan đến các địa danh (ví dụ như "Đồng nghiệp lãng mạn" hay "ba ngày yêu hơi hơi" chẳng hạn).

98. Cùng nhau thức đêm để đợi ngắm giây phút hoa quỳnh nở.

99. Viết nguyện ước yêu nhau của hai người trong một năm vào một tờ giấy, nhét tờ giấy vào một cái chai, cho cái chai vào một cái hộp, đem chôn cái hộp ở một chỗ kín trong công viên bách thảo (hay vườn nhà bạn cũng được). Đến kỷ niệm một năm ngày yêu nhau thì đào lên, lúc đấy, người này đọc của người kia viết cái gì thì thú phải biết!

100. Điều thiêng liêng nhất: Vâng, đó chẳng gì hơn là bạn cùng người yêu ngồi đọc hết 99 điều lãng mạn trên rồi lần lượt thực hiện chúng.

Những đoản khúc cuộc đời!!!!!

1. Chớ có đi tìm của cải xa hoa, bởi vì nó chỉ đánh lừa bạn.
Chớ có đam mê vẻ bề ngoài, bởi vì nó sẽ chóng tàn phai
Hãy đi tìm người khiến bạn mỉm cười.

Rosa demontana (sưu tầm)

Bởi vì chỉ có nụ cười mới có thể thắp sáng một ngày tăm tối. Hãy cứ hy vọng, rằng bạn sẽ sớm tìm thấy người khiến bạn mỉm cười.

2. Cầu chúc cho bạn có đủ hạnh phúc để trở nên đáng yêu, đủ gian nan để khiến mình mạnh mẽ, đủ nỗi buồn để có lòng nhân ái, đủ hy vọng để biết mình hạnh phúc và đủ tiền để mua những món quà tặng nhau.

3. Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, cái khác sẽ mở ra. Nhưng chúng ta lại thường nhìn quá lâu vào cánh cửa đóng để rồi không thể nhìn thấy cánh cửa nào đang mở sẵn cho ta.

4. Chúng ta không biết có gì chỉ đến khi đánh mất nó. Chúng ta cũng chẳng biết đã bỏ lỡ điều gì cho đến khi điều ấy trở lại.

5. Hãy luôn đặt ta vào vị trí của người để biết rằng nếu ta đau thì chắc chắn người cũng đau như ta vậy.

6. Khởi nguồn của tình yêu là hãy để người ta yêu được sống như chính họ và đừng cố uốn nắn họ theo hình mẫu của ta. Nếu không, ta chỉ yêu hình ảnh phản chiếu của ta trong chính họ mà thôi.

7. Có lẽ Chúa muốn ta gặp vài người "khác" trước khi gặp người "ấy" để rồi cuối cùng khi gặp được "người ấy" ta mới biết "món quà" Chúa ban có ý nghĩa biết bao.

8. Chỉ mất một phút để cảm thấy say đắm ai đó, một giờ để thích và một ngày để yêu. Nhưng ta sẽ mất cả cuộc đời chỉ để quên một người.

9. Khi bỏ qua tất cả cảm xúc, niềm si mê, sự lãng mạn mà ta vẫn thấy còn yêu thì đó chính là tình yêu.

10. Đáng buồn thay, khi bạn gặp được người rất có ý nghĩa đối với đời bạn thì lại nhận ra người ấy chẳng cùng cảm xúc như bạn.
Và bản thân bạn sẽ phải chọn lựa
Hoặc ngồi đó mà gặm nhấm nỗi buồn.
Hoặc để cho điều đó trôi qua mãi mãi.

11. Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, tiến triển bằng một nụ hôn, kết thúc với một giọt nước mắt hay với vòng tay ôm xiết bất tận.

12. Tình yêu sẽ đến với những ai vẫn nuôi hy vọng cho dù đã có lần bị phản bội, với những ai vẫn ấp ủ tình yêu cho dù đã có lúc bị chôn sâu trong những vết thương lòng.

13. Sẽ là khổ đau khi yêu ai mà không được đáp lại. Nhưng có gì đớn đau bằng yêu một người mà không tài nào để người ấy biết cảm xúc của ta.

14. Có những điều muốn nghe lại chẳng bao giờ nghe được từ người ta yêu mến. Nhưng xin chớ có làm thinh trước những gì mà một người nói với bạn bằng cả con tim.

15. Khi sinh ra, bạn khóc trong lúc mọi người xung quanh mỉm cười. Hãy sống để khi chết, bạn mỉm cười trong khi những người xung quanh thì khóc. Họ khóc vì niềm vui được biết đến bạn.

Sưu tầm

Tôi yêu em !!!

Tôi và em xấp xỉ gần bằng tuổi
Em hơn tôi mấy tháng vài ngày sinh
Tôi quen em thế nào tôi chẳng nhớ
Tôi yêu em lúc nào tôi chẳng hay

Tôi yêu em trong lần đầu gặp gỡ
Có lẽ vậy! Vì lòng tôi xao xuyến
Vì lần đầu trái tim run từng nhịp
Vì nhớ nhung tràn ngập tâm hồn tôi

Tôi yêu em trong ánh mắt của em
Một đôi mắt sáng hơn ánh sao trời
Một đôi mắt ước mơ và hi vọng
Một đôi mắt tràn ngập tình yêu thương

Tôi yêu em trong nụ cười trìu mến
Một nụ cười mang cả sắc xuân tươi
Một nụ cười sưởi ấm trái tim lạnh
Nhẹ dịu dàng mang xuân về bên tôi

Tôi yêu em thế nào tôi chẳng biết
Thấy nhớ nhung vây quấn lấy hồn tôi
Gặp được em mà trái tim loạn nhịp
Chẳng thổ lộ được hết lời thương yêu

Tôi yêu em tình đơn phương là thế
Yêu mặn nồng nhưng chẳng dám thành câu
Tôi chỉ sợ nụ cười rạng rỡ ấy
Sẽ tắt hẳn trên đôi bờ môi xinh

Cũng có lần một mình tôi mong ước
Ước cùng em rong đuổi tận chân trời
Để ánh chiều hoàng hôn cùng thắm lại
Với hạnh phúc tình yêu tôi và em

Nhưng giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ
Đời thực tại tôi cần chữ can đảm
Để nói rằng: "Tình tôi là chân thật
Tôi yêu em, trọn đời tôi yêu em"

Em yêu ai, tôi thành tâm tác hợp
Dẫu biết rằng người đau khổ là tôi
Dẫu biết rằng thiếu em đời sẽ chết
Trống vắng như trái đất bỗng ngừng quay

Tôi yêu em, tôi chỉ cần có thế
Một thằng khờ ngụp lặn trong tình yêu
Một thằng khờ để tâm hồn hoá đá
Một thằng khờ đời chỉ biết thầm yêu

Nhưng đừng nói tình ấy là ngu ngốc
Tôi chẳng cần chút gì dành cho tôi
Tôi chỉ cầu mong em luôn hạnh phúc
Cho dù em chẳng phải ở bên tôi

Ngày lại ngày thành tâm tôi cầu nguyện
Ước mong sao người em yêu nơi ấy
Sẽ yêu em như chính tôi 1 thời
Yêu tha thiết, chân thành, yêu say mê

Có lẽ em, sau này, em sẽ quên
Người dành trọn tình yêu, cả tấm lòng
Nhưng tôi sẽ trọn đời không quên được
Tôi yêu em và tôi đã yêu em...

Điều muốn nói!!!

Có thật lòng yêu anh nữa không em?
Sao bây giờ anh thấy em khác lắm
Lúc bên nhau ta chẳng còn đầm ấm
Em lạnh lùng hờ hững lúc bên anh

Anh muốn em hãy nói thật với anh
Nếu mà em không còn yêu anh nữa
Cứ nói ra chứ em đừng lần lựa
Thà xa nhau để em được yên bình

Em cứ đi tìm cho em cuộc tình
Với nguời khác miễn là em hạnh phúc
Anh chỉ xin cầu cho em lời chúc
Sống yên vui đừng gượng ép yêu anh

Hãy nhớ về nhau bằng kỷ niệm ngày xanh
Ta đã sống và yêu nhau nồng thắm
Cứ mỗi ngày vắng nhau ta buồn lắm
Thuở ban đầu tình đẹp lắm phải không?

Thuở bây giờ tình lại hoá mênh mông
Trôi lơ lửng giữa đời không bờ bến
Như cơn gió vừa ngang qua ngọn nến
Thổi tắt rồi đốm sáng của tình yêu

Anh sống vật vờ trong đau khổ bao nhiêu
Thì em cứ làm ngơ như chẳng biết
Anh lạc lõng giữa dòng đời chảy xiết
Em vô tình như bèo nước trôi xuôi...

Anh cứ ngỡ!!!

Anh cứ ngỡ dòng đời trôi hờ hững
Cuốn em xa, trái tim anh khờ dại
Nào ngờ đâu tình em vẫn còn lại
Làm anh đau nhói lòng mãi kô ngôi.

Anh cứ ngỡ thời gian sẽ phai màu
Xóa tan em cùng ký ức màu nhiệm
Sau bao đêm ngập tràn hoài niệm
Làm nhạt nhòa mắt anh cay cay.

Anh cứ ngỡ ngày mưa rồi sẽ nắng
Mưa tạnh rồi và nắng đã lên cao
Sao mưa kô cuốn tình em hôm nào
Trôi đi mãi theo năm tháng mòn mỏi.

Anh cứ ngỡ rằng lòng kô nhớ em
Khi anh đi giữa phố đông ồn ào
Người qua lại nói chào, anh cười gạo
Sao anh cười cay đắng quá em ơi.

Anh cứ ngỡ đông tàn xuân sẽ đến
Xuân đến rồi cùng trăm hoa đua nở
Nhưng lòng anh lạnh giá vẫn đong đầy
Làm tim anh chết dần trong nhớ em.

Chuyện bát mì!!!

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.


o O o


Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ.

Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.

- Đương nhiên... đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát mì.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. "Ngon quá" - thằng anh nói.

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: "Thật là ngon! Cám ơn!" rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

- Đương nhiên... đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát mì.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát mì!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?

- Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: "Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!"

Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá!

- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu.

Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy "Đã đặt chỗ". Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đã lớn rất nhiều.

- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi... hai bát mì được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy "Đã đặt chỗ" đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì".

- Vâng, hai bát mì. Có ngay.

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi.

Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra sao?

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: "Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc". Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn: "Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn". Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: "Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!"

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?

- Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: "Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được... Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con."

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi qua.

Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy "Đã đặt chỗ" nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.

Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.

"Việc này có ý nghĩa như thế nào?" Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai "cũ" trở thành "cái bàn hạnh phúc", mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này.

Rồi rất nhiều lần 31/12 đã đi qua.

Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên.

Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn... làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói:

- Các vị... các vị là...

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này.

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải... Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngay. Ba bát mì.


o O o


Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có gì nhiều lắm, chỉ là vài vắt mì, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xã hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác thì bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt, nhưng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người.

Câu chuyện này xuất hiện làm xúc động không ít độc giả Nhật Bản. Có người nhận xét rằng: "Đọc xong câu chuyện này không ai không rơi nước mắt". Đây chỉ là lời nhận xét mang tính phóng đại một chút nhưng nó không phải là không thực tế. Quả thật, nhiều người đọc xong câu chuyện đã phải rơi lệ, chính sự quan tâm chân thành và lòng nhân hậu trong câu chuyện đã làm cho họ phải xúc động.

Những phần mềm hỗ trợ Hay dành cho Visual Studio

Là môi trường phát triển tích hợp mạnh mẽ và phổ biến nhất hiện nay, Visual Studio (VS) cung cấp cho các nhà phát triển những công cụ hết sức hữu ích trong việc xây dựng phần mềm. Tuy nhiên, Visual Studio không phải là hoàn hảo, nó không thể bao hết mọi "ngóc ngách" của việc lập trình. May mắn thay, các nhà phát triển trên khắp thế giới đã cung cấp rất nhiều công cụ bổ sung, có thể giúp bạn làm việc hiệu quả hơn với Visual Studio.

Bài viết này sẽ giới thiệu những công cụ như vậy, chúng hoàn toàn miễn phí, thậm chí còn là mã nguồn mở, bạn có thể sử dụng mà không phải trả bất cứ một khoản lệ phí nào (dù vẫn có những thỏa thuận bản quyền phải tuân theo).

Code Project Browser

Trang chủ: http://www.codeproject.com Loại dự án: Mã nguồn mở

Nếu là "tín đồ” của lập trình Windows/.NET, bạn không thể không biết đến The Code Project, trang web hàng đầu cung cấp hàng chục nghìn bài báo/dự án về lập trình. Đây quả là kho dữ liệu phong phú với mọi lập trình viên. Còn gì tuyệt hơn khi bạn có thể tham khảo các bài báo của Code Project ngay trong VS?

Sau khi cài đặt, Code Project Browser sẽ tích hợp vào menu Tools của VS, bạn chỉ việc nhấn vào đây để bắt đầu. Chú ý là trong lần chạy đầu tiên, bạn cần nhập địa chỉ email và mật khẩu mà bạn đã đăng kí trên The Code Project.

Không chỉ là trình duyệt, công cụ này còn cho phép bạn mở mã nguồn mẫu của các bài báo chỉ với vài cú nhấn chuột. Thay vì phải tải về mã nguồn, giải nén và mở bằng VS, Code Project Browse làm tất cả việc này cho bạn.

Khi nhấn vào một link file .zip chứa mã nguồn, bạn sẽ được hỏi có mở dự án này không. Nếu có, add-in này sẽ tải dự án về, giải nén trong thư mục My Documents/ My Code Project Downloads và mở nó trong VS. Hơn thế nữa, bạn còn có thể quản lý các bài báo/dự án yêu thích trên Code Project thông qua công cụ này.

Bạn sẽ không phải duyệt Code Project bằng trình duyệt thông thường thêm một lần nào nữa! Bạn có thể tải và cài đặt add-in này từ địa chỉ http://www.codeproject.com/csharp/cpbrowser.asp

Ankhsvn: Quản lý phiên bản với Visual Studio

Trang chủ: http://ankhsvn.tigris.org Loại dự án: Mã nguồn mở.

Nếu bạn làm việc theo nhóm trong các dự án lớn thì quản lý phiên bản mã nguồn là một công việc rất quan trọng. Có rất nhiều công cụ giúp bạn thực hiện việc này, nhưng nếu sử dụng chính Visual Studio thì sẽ tiện hơn nhiều. AnkhSVN là một bổ sung cho Visual Studio (từ phiên bản .NET 2002 trở đi) để hỗ trợ hệ thống quản lý mã nguồn Subversion. Nó cho phép bạn thực hiện hầu hết các thao tác quản lý phiên bản, ngay bên trong VS IDE. Hiện AnkhSVN chưa hỗ trợ tất cả các chức năng của SVN, nhưng phần lớn các thao tác sử dụng trong công việc hàng ngày đều đã được cung cấp.

AnknSVN phiên bản mới nhất là 1.0.1.2736 (stable), dung lượng 3.88 MB, tải về tại địa chỉ:

http://ankhsvn.tigris.org/servlets/ProjectDocumentList?folderID=7315

Chú ý là để sử dụng AnkhSVN bạn cần tải và cài đặt Subversion trước. Phiên bản hiện tại là 1.45, tải từ địa chỉ: http://subversion.tigris.org/project_packages.html

Code Style Enforcer: Chuẩn hóa mã nguồn

Trang chủ: http://joel.fjorden.se/static.php?page=CodeStyleEnforcer Loại dự án: Miễn phí.

Chuẩn hóa mã nguồn theo những qui tắc nhất định luôn là yêu cầu bắt buộc đối với các lập trình viên chuyên nghiệp. Tuy nhiên, nếu không muốn bận tâm với việc này, bạn có thể để Code Style Enforcer làm việc đó cho bạn. Bổ sung này sẽ phát hiện những chỗ mã nguồn không hợp chuẩn và đưa ra phương án chỉnh sửa
Code Style Enforce là một plug-in của DXCode cho Visual Studio 2005, giúp kiểm tra mã nguồn thông qua các quy tắc đã được định nghĩa sẵn. Được phát triển cho C#, nhưng CSE có thể làm việc với VB .NET (chưa được kiểm tra). Chuẩn mã nguồn hiện có thể cấu hình với những quy tắc nhất định. Quy tắc mặc định dựa trên chuẩn viết mã C# của IDesign (http://www.idesign.net), đây là chuẩn viết mã hoàn chỉnh nhất hiện có và có thể tải về miễn phí.

Mỗi khi mở một dự án mới, Code Style Enforcer sẽ hỏi bạn sử dụng các quy tắc chung dành cho tất cả các dự án hay dành riêng cho từng dự án một. Điều này rất có ích nếu bạn cùng lúc tham gia làm nhiều dự án với nhiều nhóm khác nhau.

Code Style Enforcer sẽ gạch chân những biến, method không tuân theo quy tắc, tất cả những gì bạn cần làm là nhấn chuột phải và chọn Correct CSE Violation, với 2 tùy chọn nhỏ hơn: Sửa ngay lập tức theo những gì mà công cụ đề xuất, hay xem trước những thay đổi đối với mã của bạn (chỉ xuất hiện trong một số trường hợp):

Code Style Enforcer hiện chỉ chạy được trên Visual Studio 2005, do công cụ này hoàn toàn dựa trên .NET 2.0. Phiên bản mới nhất là 2.1.29, dung lượng 564KB. Cần chú ý, để cài đặt, trước tiên bạn cần tải và cài đặt bổ sung DXCore cho Visual Studio, phiên bản mới nhất là 2.5.1, dung lượng 17.3MB, tải về từ địa chỉ http://www.devexpress.com/Downloads/NET/IDETools/DXCore/

Pinvoke.net: Đơn giản hóa Windows API

Trang chủ: http://www.Pinvoke.net Loại dự án: miễn phí (yêu cầu đăng kí)

Mặc dù .NET framework cung cấp hầu hết các hàm và công cụ mà lập trình viên cần, nhưng không tránh khỏi những khi phải "cầu viện" đến Windows APIs thông qua dịch vụ PInvoke. Việc này tuy không khó, nhưng đòi hỏi lập trình viên phải khai báo khá nhiêu khê và phức tạp. PInvoke.net là một plug-in giúp bạn giải quyết rắc rối này bằng cách truy cập đến trang web PInvoke.net để lấy các dữ liệu cần thiết về hàm API cần dùng và khai báo giúp bạn.

Sau khi cài đặt, PInvoke sẽ xuất hiện trong một menu riêng của Visual Studio. Khi cần sử dụng hàm API nào, bạn sẽ có 2 tùy chọn: Insert PInvoke signature: sử dụng các signature đã có sẵn của plug-in này hay là truy cập đến PInvoke.net để sử dụng các đoạn mã (có thể) chính xác và đầy đủ hơn.

PInvoke.Net tương thích với Visual Studio.NET 2003 (7.1) trở lên, chưa hỗ trợ VS 2008, dung lượng chỉ có 288 KB.

Power Toys Pack Installer: Luôn cập nhật Visual Studio của bạn

Trang chủ: http://www.codeplex.com/ Loại dự án: mã nguồn mở.

Thay vì phải liên tục theo dõi những gói bổ sung cho Visual Studio từ trang web của Microsoft và các trang khác, tải về và cài đặt, Power Toys Pack Installer sẽ làm việc đó cho bạn. Chương trình kiểm tra các bổ sung mới hoặc được cập nhật. Tất cả những gì bạn cần làm chỉ là đánh dấu chọn bổ sung thích hợp với mình và nhấn Install! Power Toys Pack Installer sẽ tự động tải về và cài đặt cho bạn.

Chương trình hiện có phiên bản mới nhất 1.0.1, dung lượng 504 KB, không cần cài đặt. Tải về từ địa chỉ: http://www.codeplex.com/PackInstaller/Release/ProjectReleases.aspx?ReleaseId=4274

GhostDoc: Tạo tài liệu từ mã nguồn

Trang chủ: http://www.roland-weigelt.de/ghostdoc .Loại dự án: miễn phí.

Với comment (chú thích) dạng XML của C#, việc tạo tài liệu từ mã nguồn trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, và có không ít công cụ giúp bạn thực hiện công việc đó. Tuy nhiên, chính việc comment theo định dạng XML chưa chắc đã "thú vị”. GhostDoc sẽ giải phóng bạn khỏi sự "nhàm chán".

Công cụ này cho phép tự động tạo comment theo định dạng XML cho một method từ kiểu, tham số, tên của nó cũng như các thông tin ngữ cảnh khác. Tất cả những việc bạn cần làm là chọn một method cần chú thích, nhấn chuột phải và chọn Document This. Điều tuyệt vời là GhostDoc cho phép bạn thiết lập định dạng Comment và những quy tắc đoán tên kiểu, tham số... cho phù hợp với phong cách viết mã của bạn.

Sau khi cài đặt, GhostDoc sẽ bổ sung thêm vào Menu Tools của VS một Submenu với 2 mục nhỏ hơn: Configure GhostDoc cho phép cấu hình GhostDoc và Document This (đôi khi sẽ disable) sẽ tự động comment cho file .cs hiện tại.

Mặc dù GhostDoc không phải lúc nào cũng làm việc chính xác, nhưng công cụ này rất đáng cho bạn sử dụng.

Hiện phiên bản mới nhất của GhostDoc là 2.1.1, dung lượng 898KB. Có 2 phiên bản dành riêng cho Visual Studio 2005 và 2008, đều hỗ trợ VB (có hạn chế) và Windows Vista. Phiên bản gần nhất dành cho VS 2003 là 1.30, chỉ hỗ trợ C# và không hỗ trợ Vista.

CodeKeep: Quản lý và chia sẻ Codesnippets

Trang chủ: http://www.codekeep.net .Loại dự án: Miễn phí.

Một trong những thế mạnh của Visual Studio chính là Codesnippets, giúp lập trình viên sử dụng các đoạn mã có sẵn một cách nhanh chóng, thay vì phải code một cách thủ công.

CodeKeep nâng Code Snippets lên một tầm cao mới khi cho phép các lập trình viên trao đổi, chia sẻ các Snippet mà mình tạo ra. Điều này giúp bạn tiết kiệm được rất nhiều thời gian và sức lực, đồng thời đặc biệt hữu ích cho các bạn lập trình viên trẻ muốn học hỏi kinh nghiệm từ các "Guru".

Để có thể sử dụng CodeKeep, bạn phải tạo một account mới tại trang chủ của dự án này. Account này cho phép bạn tải lên và chia sẻ các snippet dễ dàng hơn.
CodeKeep sẽ thêm một submenu với 5 tính năng thiết lập, quản lý, duyệt, tìm kiếm và bổ sung để bạn làm việc với snippet. Trong đó đáng kể nhất là chức năng tìm kiếm. Mỗi khi cần bổ sung đoạn mã làm công việc nhất định mà không muốn phải tự viết code, bạn có thể sử dụng tính năng này để tìm kiếm các snippet thực hiện công việc tương tự. Chỉ việc gõ từ khóa, chẳng hạn Shutdown Windows, nhấn nút Go, đợi trong giây lát và chọn snippet phù hợp để sử dụng. Thật là tiện lợi!

Phiên bản mới nhất của công cụ này là 2.5, chỉ tương thích với Visual Studio 2005, dung lượng 85KB, tải tại địa chỉ: http://www.codekeep.net/downloads/CodeKeepVS2005Addin2.5.zip.

Lời kết: trên đây chỉ là những bổ sung phổ biến nhất cho Visual Studio. Chắc chắn còn nhiều bổ sung hữu ích khác mà bài viết chưa nói tới, rất mong được các bạn trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm. Ngoài ra, các bổ sung tuy hay, nhưng đồng thời chúng cũng làm Visual Studio nặng nề hơn, dễ bị "crash" hơn, vì vậy các bạn nên thận trọng và chỉ sử dụng các bổ sung thật sự cần thiết với mình.

(PCWorld)

Giải thuật tình yêu!!!

Giải thuật tình yêu

Anh yêu em bằng lưu đồ thuật giải
Viết tình anh bằng ngôn ngữ tình yêu
Cuộc đời anh là môi trường soạn thảo
Trình biên dịch chính là em yêu kiều.

Yêu mãnh liệt, lẽ nào sai cú pháp?
Lời tỏ tình chưa khai báo tận tường
Thủ tục yêu không trả về giá trị
Nhưng lòng anh không dấu chấm cuối cùng.

Bởi tình anh là vòng lặp vô tận
Không điểm dừng, yêu em mãi không thôi
Chẳng lầm lỗi, sao tình em không hiểu?
Có thể nào giải mật mã tim em?

Không thất vọng, anh lưu vào bộ nhớ
Cất tình anh vào thư mục con tim
Chỉ riêng em mới được quyền truy cập
Và tình anh không sao chép bao giờ.

Tim anh được save vào nhưng chỉ đọc
Chẳng thể nào anh delete dễ dàng
Và là nơi mà tình anh lưu trữ
Chỉ mình em và không có dự phòng.

Vì tim anh chỉ phân vùng duy nhất
Dẫu tình buồn đã quá tải con tim
Em vô tình tựa như hàm hủy diệt
Anh lạc vào thế giới mã nhị phân.

Tim rối bời, em không lời chú giải
Mặc anh yêu, em cứ nén tim mình
Không tuyệt vọng, nhủ lòng restart
Cài cuộc tình với biểu tượng tình yêu.

Anh tin có một chiều lướt web
Chuột trong tay sẽ đăng nhập tim em
Và tất nhiên, anh phải dùng password
Mở cửa lòng đọc thông điệp tình yêu.

Anh yêu em, yêu đâu bằng phím tắt
Đến với em bằng con đường menu
Đời không em - những chuỗi ngày hiu quạnh
Đến bao giờ em cập nhật tình anh?

Dẫu tim anh đã vượt ngoài dung lượng
Quyết vững lòng trước virus tình yêu...

Nếu có 1 ngày!!!

Thơ tình IT: Nếu một ngày...

Nếu một ngày Windows em báo lỗi
Anh nguyện làm các Soft test đơn phương
Từng Sector anh đi khắp nẻo đường
Fix hết nhé những Error trêu tức.

AVI kia những đêm dài thao thức
Lỗi mất rồi thiếu Codec em ơi!
Ngó Display lòng thấy quá chơi vơi
Anh DIVX nhìn em cười từ tốn.

Em lướt Web bao Trojan săn đón
Anh xin làm chàng NAV đứng ngóng trông
Cố sức mình Scan hết băng thông
Che chở em trước muôn ngàn Virus.

Bao Spyware ngồi nhìn em hóng hớt
NAV đơn côi thấp thoáng phía kia đường
Khi Hacker giẫm đạp chẳng xót thương
Co mình lại giương Firewall chống đỡ.

Nếu một mai Admin em có lỡ...
Delete rồi File chứa những yêu thương
Đôi mắt biếc Paint đầy nỗi vấn vương
Đừng khóc nữa anh Restore trở lại.

Em giận hờn cưỡi IE chạy mãi
Anh hoảng hồn lấy Firefox đuổi theo
Đằng xa kia Netscape đá lông nheo
Cancel luôn vì em là trên hết.

Em RAM ít nên Run nhiều sẽ mệt
Anh sẽ làm Physics Memory
Search cùng em trên khắp nẻo đường đi
Anh mạnh mẽ nhờ hai RAM cùng Bus.

Accept nhé lời tỏ tình bất chợt
Hai trái tim sẽ Connect dài lâu
Dẫu Phishing có lừa dối đến đâu
Tin anh nhé vì tình anh còn mãi...

Một vài từ viết tắt:

*AVI : một định dạng của file Video
*DIVX: phần mềm xem file *.avi
*NAV: Norton Anti Virus
*IE : trình duyệt web Internet Explorer
*BUS: băng thông bộ nhớ

Thơ tình IT (6)

Chợt một ngày CPU nóng quá
Biết làm gì khi không có cool case
Task Manager giờ đã ngập đầy
Em ngồi trước Webcam cười tít mắt.

Anh ngu ngơ Search tìm đời hạnh phúc
Lạc lối về giữa hàng triệu Website
Em xuất hiện như Chipset kì tài
Đưa anh về rong chơi trên Harddisk.

Đường êm quá anh đi mà quên Click
Save em vào My Place của riêng anh
Đau lòng khi Retry mãi không thành
Anh ấm ức quên đi luôn lệnh Back.

Bỗng chợt thấy có một dòng dấu nhắc
Anh nhẹ nhàng bình tĩnh gõ lệnh Ping (netstat thì đúng hơn)
Lòng khấp khởi thấy Display hiện hình
Em còn đó IP đâu có mất.

Thích game à? Anh sẽ mua cho tất
Run ngọt ngào trên mọi bản Windows
Em yêu cầu Graphic đến phát rầu
Sẽ vì em anh vui lòng Update.

Có những lúc anh quên không Refresh
Em giận hờn tống Virus cho anh
Bad sector còn đó vẫn chưa lành
Anh không muốn một lần Clean tất cả.

Sẽ cố Wait... đến khi em hạ hoả
Để cùng nhau mơ mộng đến Vista
Các software sẽ kết hợp hài hoà
Enter vào một tình yêu vững chắc.

Lời cuối cho em!!!

Hix, nằm viện đúng nữa tháng!!!

Bệnh rùi, bệnh nặng nữa, nằm viện nữa tháng, thời gian nằm viện mình lại nghiệm ra nhiều điều. Cuộc sống là thế, ta vẫn phải bước về phía trước thui, nay đã ra viện trở về với việc học hành, bạn bè, người thân thế ta mới quý từng giây phút của cuộc sống mà ta đang có. Sức khỏe là quan trọng nhất, bạn đừng chủ quan nhé, ai cũng có thể bệnh. Mình sẽ giữ gìn sức khỏe mình tốt hơn. Và luôn thực hiện đúng 3 quan điểm của mình là : 1.Sống hết mình, nếu bạn muốn nhận đc điều gì thì trước hết hãy cho đi. 2-Lạc quan, nữa ly nước bao giờ cũng sẽ đầy. 3-Một phút quan tâm đến bản thân. Có như thế bạn mới cảm nhận cuộc sống này ý nghĩa hơn. Chào bạn và Blob nhé.

Some ebooks!!!

Các trang web tìm kiếm ebook:

http://kensofts.com/index.php
http://bookilook.com/
http://www.ebookee.com
http://www.flazx.com/
http://gigapedia.org
http://smallstop.com
http://www.yourbooklib.com/

http://btebook.com : download ebook bằng link trực tiếp, không cần đăng kí, chuyên sách về tin học. Đây là trang có nhiều sách tin học và dễ download nhất
http://pdfchm.com : cũng được nhưng phải đăng kí. mà đăng kí thì lại bị gới hạn số lần download trong thơì gian. Có rất nhiều sách từ thời cổ tới giờ.
http://www.esnips.com/
http://www.updatesofts.com (Có nhiều sách Tiếng Việt)
http://www.divshare.com
http://www.worldebookfair.com

Không thể và có thể!!!

Ấy này!

Tớ không phải là một ngôi sao. Tớ là một người bình thường.

Tớ không hái được những vì sao trên trời, không hái được mặt trăng, mặt trời cho ấy. Tớ cũng không phải là một “hoàng tử cưỡi ngựa trắng” như mơ ước ấy vẫn thường kể cho tớ nghe khi chúng mình ngắm sao trên ban công nhà tớ. Tớ chỉ có thể tặng ấy những bông hoa, vài thứ đồ handmade xấu òm, hay nụ cười thật tươi khi tớ gặp ấy mà thôi.

Tớ không san được núi, không lấp được sông, không làm được những việc to tát vĩ đại như chàng Siêu nhân đẹp trai của ấy. Tớ chỉ có thể giúp ấy sửa máy tính khi nó bị hỏng, thay bóng đèn khi nó cháy, vá lại săm xe khi lỡ nó bị thủng. Nghĩa là chỉ những việc hoàn toàn bình thường thôi.

Tớ cũng không thể đưa ấy đi khắp vùng trời, đi khắp nơi trên thế giới. Không thể cõng ấy qua những thảo nguyên xanh mướt, hay bay trên chổi thần của Harry Potter như giấc mơ tối qua của ấy. Tớ chỉ có thể đi cùng ấy trên những đoạn phố tối tăm trong đêm. Chỉ có thể giúp ấy không cảm thấy sợ hãi khi một mình trong đêm tối.

Tớ có thể không biết nói những lời hoa lá, bay bổng như chàng Romeo trong bài văn tụi mình mới học hôm qua. Nhưng tớ có thể im lặng, im lặng để lắng nghe những điều ấy muốn tâm sự khi ấy buồn. Và tớ cũng có thể hứa rằng mỗi khi ấy khóc, tớ sẽ ở bên, rất nhẹ nhàng và dịu dàng đưa vai cho ấy dựa.

Tớ cũng không dám hứa luôn mang nụ cười đến cho ấy, dù thực ra tớ nghĩ mình có thể. Nhưng cuộc sống mà, cần có lúc vui lúc buồn thì ta mới thấy cuộc sống có nhiều ý nghĩa. Tớ chỉ có thể hứa rằng, tớ sẽ ở bên ấy trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

Tớ không đẹp trai và giàu có như Bi Rain. Nhưng có một thứ tớ chắc rằng mình giàu có hơn tất cả là một tâm hồn đẹp và sự yêu quý chân thành dành cho ấy.


Vậy thì ấy này, ấy có yêu quý tớ không?

Disable autorun USB

1. Vào Start menu > Run > Gõ gpedit.msc. Nhấn Enter.
2. Tại cửa sổ Group Policy, chọn Computer Configuration > Administrative Templates > System
3. Tại khung bên phải, nhấp đôi cái Turn Off Autoplay, rồi nhấp lên Enable. Chú ý: tại menu đổ xuống sẽ có All Drives và CD-ROM > chọn All Drives.

7 kỳ quan thế giới của riêng anh!!!

Khi anh đọc thấy người ta rầm rộ bầu chọn bảy kỳ quan của thế giới, mỗi người chọn cho mình một kỳ quan riêng. Anh cũng vậy nhưng với anh, kỳ quan mà anh lựa chọn rất đặt biệt và không gì sánh được.

Huynh Hùng

1. Giọt nước mắt của em khi em khóc

Anh thật sự xúc động khi thấy những giọt nước mắt lăn trên đôi má em. Không có công trình kiến trúc, khung cảnh thiên nhiên nào có thể làm anh xúc động đến vậy.

Mỗi khi em khóc, trái tim anh như cũng rơi lệ. Anh đau lòng vì chính mình đã khiến em phải khóc. Nước mắt em rất quý giá, vì vậy em đừng khóc vì những vấp ngã trong đời, đừng khóc khi thấy sự dối trá của những kẻ không biết trân trọng tình cảm. Anh muốn nhìn những giọt nước mắt hạnh phúc của em khi em đón nhận tình yêu từ cuộc sống và từ những niềm hạnh phúc.

Cảm ơn những giọt nước mắt ấy vì chúng giúp anh nhận ra điều gì là đúng, là sai, nhận ra em thật sự quan trọng thế nào.

2. Khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười

Điều anh muốn nhìn nhất không phải là cảnh hoàng hôn xuống, hay cảnh mặt trời mọc mà chính là ánh mắt long lanh của em, khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười.

Anh từng nhiều lần thấy cảnh mặt trời mọc lên trên biển, từng nhìn thấy hoàng hôn khuất sau chân núi, nó rất đẹp. Anh đã có lần nghĩ cảnh tượng này đẹp nhất trong những gì mình thấy. Đến khi anh bắt gặp ánh mắt của em cười, anh mới biết với anh nó đẹp hơn tất thảy. Em hãy luôn cười em nhé. Đây là kỳ quan rất đặc biệt đấy.

3. Khi em nằm ngủ

Bình yên lắm mỗi khi được thấy em nằm ngủ. Khi đối diện với cuộc sống là những tiếng còi xe, tiếng người qua lại, sự ồn ào... được nhìn thấy em ngủ làm mọi thứ dường như tan biến. Không còn ồn ào. Chỉ em nằm đó với không gian lặng lẽ và bình yên.

4. Khi em hờn dỗi

Mỗi khi em hờn dỗi, khoé mắt em, ánh mắt em làm cho anh thật sự bối rối. Em đã cho anh thấy mình cần có em bao nhiêu và không thể thiếu vắng em được trong cuộc sống này. Cảm ơn vì những điều em mang lại. Anh sẽ cố gắng để đến một ngày em thật sự tự hào về anh về người mà em yêu.

5. Khi em ôm chặt tay anh

Khi em ôm chặt tay anh, ngả đầu trên vai anh, giây phút đó em đã mang đến cho anh một nguồn sức mạnh, một niềm tin, khát vọng về một tương lai có anh và em.

Em không nhỏ bé khi ôm chặt tay anh, chính em là bước nối dài của anh, là tương lai mà anh muốn, anh muốn được bên em, được gần em.

6. Khi em ngả đầu trên ngực anh

Em làm cho anh thấy mình thật mạnh mẽ. Và anh muốn trưởng thành hơn mỗi ngày để làm chỗ dựa vững chắc cho em. Nó cũng là nguồn lực động viên anh làm được những điều mà anh từng nghĩ là không thể.

Mỗi khi em nằm trên ngực anh, anh bỗng thấy mình thật giá trị biết bao. Em như một cô gái nhỏ bé cần sự che chở của anh. Điều đó làm cho anh muốn mình hoàn thiện hơn nữa để là người đàn ông đích thực em cần.

Hình ảnh em ngả đầu trên ngực anh là một trong những hình ảnh không gì có thể sánh được. Người ta có thể tạo ra được nhiều thứ nhưng không ai có thể tạo ra sự kỳ diệu này, một kỳ quan kỳ diệu và tuyệt đẹp cho riêng anh.

7. Khi em ngượng ngập, e ấp

Như là ánh nắng ban mai, như hạt sương ban sớm, em thật đẹp mỗi khi ngượng ngùng. Không gian dường như dừng lại, mọi thứ đều nở hoa và em của anh thật đáng yêu.

Đôi khi những gì đẹp đẽ lại là những gì mắt thường không thể thấy, chỉ có thể cảm nhận từ trái tim.

Trong ý nghĩa của thần học, con số 7 là con số trọn vẹn. Bởi thế mà người ta chọn 7 kỳ quan cho thế giới chứ không phải là 8 hay là 6. Và những gì người ta chọn những gì đẹp đẽ nhất. Cũng vậy với anh, em là cả thế giới của anh, tất cả những gì anh muốn sống, thế giới của anh là chính em.

Em là một người đặt biệt không gì có thể sánh bằng cho riêng anh cho chính mình em, chỉ cần có em là anh đã có cả thế giới cho riêng mình. Mặc cho người ta nói thế nào đi nữa với thế giới của riêng họ, em là kỳ quan tuyệt đẹp nhất của anh, anh có thể đánh đổi mọi thứ, làm mọi thứ để cho chính em là cho thế giới của anh.

Hãy vững lòng em nhé, anh sẽ chăm sóc bảo vệ và gìn giữ để những gì mà em có, anh có... nó luôn là vẻ đẹp ban đầu không thể phai mờ.


Trích ngoisao.net

Tuyếy Ấm

Tuyết ấm !!!

Sương giăng và gió lạnh!

Sapa chào đón du khách bằng thứ khí hậu đặc trưng của mình, khẽ xốc lại cổ áo Gia Huy sải bước trên con đường lát đá. Sapa đẹp và lạnh, nhưng lòng anh còn lạnh hơn. Gia Huy cứ mải miết đi, hờ hững ngắm nhìn những cảnh vật mờ ảo trong sương. Anh lên Sapa đủ nhiều để thấy quen thuộc với cảnh vật và khí hậu ở đây. Cứ mỗi lần áp lực công việc và cuộc sống đè nặng lên anh, anh lại bỏ Hà Nội và tìm đến đây để giải toả. Hay như anh vẫn thường ví von là tự chạy trốn chính mình, để tự mình ru ngủ những trăn trở và nghĩ suy cứ cồn cào trong anh.

Gia Huy dừng lại bên sườn đồi, bên kia là một cánh đồng hoa cúc vàng rực. Thật kỳ lạ, mặc cho sương mù đang bao phủ, những cánh hoa cúc vàng vẫn cứ mãi vươn cao, mãi vàng rực như thể chúng không cần đến nắng để nhuộm vàng những cánh hoa mỏng manh của mình. Ở một góc đồi, bên một cây đào đang phủ kín lên mình một tầm áo đầy những bông hoa màu hồng nhạt. Một cô gái trẻ đang tựa lưng vào gốc đào, ánh mắt lặng lẽ nhìn xa xăm một nơi vô định nào đó bên kia sườn đồi. Cô mải mê nhìn, mải mê suy tư mà không để ý tới những bước chân của Gia Huy đang đến gần mình. Cô ta đội mũ đỏ, quàng khăn đỏ, mặc một chiếc áo màu đỏ, đi giầy cũng màu đỏ, “thật tiếc là cô ta không mặc quần Jean màu đỏ” Gia Huy hài hước nghĩ thầm.

- Đó là loài hoa cúc vàng, mùa này chúng nở khắp đồi, cô biết không? Nếu cô đứng vào giữa cánh đồng hoa cúc đó, có lẽ đó sẽ là một sự phối màu tuyệt đẹp đấy.

- Tôi coi đó là một lời khen nhé – cô gái quay lại, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên vì sự đường đột của anh, cô gái có giọng nói ngọt ngào của phương Nam – anh có vẻ không phải là người vùng này?

- Tôi là một gã lãng du – Gia Huy hài hước – một gã lãng du ưa màu đỏ.

- Đó cũng là màu ưa thích của tôi, tôi là Thúy Vy. Tôi là nhà báo.

- Tôi có thể thấy được là cô yêu thích màu đỏ, chỉ là không thể thấy được rằng cô có một cái tên đẹp như thế thôi, tôi là Gia Huy, tôi là nhà thiết kế.

- Tất cả những gã thiết kề đều dẻo mỏ như thế ư?

- Trong ngành thiết kế, cô biết đấy, chúng tôi gọi là sự duyên dáng khi nói chuyện. Với cả, cô biết không? Mọi người đều duyên dáng nhưng không nhiều những gã đẹp trai như tôi.

- Khá lắm - Thúy Vy phá lên cười - Tôi thích sự dẻo mỏ, à không, sự duyên dáng của anh, anh lên đây để tìm ý tưởng thiết kế mới?

- Có thể nói như vậy, tôi lên đây để thiết kế lại cuộc đời mình, còn cô?

- Tôi đang cố viết một phóng sự điều tra.

- Ở vùng đất tuyệt đẹp này à? Về cái gì vậy?.

- Về sự biến mất của trái tim tôi – Cô gái hài hước không kém – anh có biết nó ở đâu không?

- “À, ừ …”

Gia Huy bối rối, đây là lần đầu tiên anh tỏ ra bối rối trước một cô gái. “Một cô nàng đáo để đây!” Gia Huy nghĩ thầm. Thật may là chuông điện thoại của anh reo, giải thoát cho anh khỏi câu hỏi của cô gái.

- Tôi phải đi, gặp lại cô sau nhé.

- Chắc chắn rồi, anh chàng lãng du.
Hình ảnh: Deviantart
Hình ảnh: Deviantart

Sapa về tối có vẻ náo nhiệt hơn ngày, Gia Huy xách cây đàn Ghita đến bên sườn đồi trước một ngôi nhà thờ trong bản, thật kỳ lạ là ở đây lại có một ngôi nhà thờ. Mỗi lần lên đây, tối tối anh vẫn thường xách đàn đánh bài “Take me to your heart” mà anh yêu thích. Một mình một đàn trong đêm như thể là một gã lãng du thực sự. Đôi lúc du khách còn tưởng anh là một gã nghệ sỹ lang thang, họ còn lặng lẽ để trước mặt anh những đồng USD hay một vài chục ngàn tiền Việt. Lần này thì khác, chỉ có một cô gái áo đỏ, giày đỏ và khăn đỏ đứng nghe anh đàn mà thôi. Thúy Vy cất tiếng hoà vào tiếng đàn.

- Anh cũng ra đây à? Gã lãng du, nên gọi anh là gì nhỉ? Nhà thiết kế, hay nghệ sỹ?

- Tôi vừa quyết định đổi nghề, tôi thích làm thám tử rồi, để tôi đi tìm trái tim cho cô nhé.

- Anh đang cố tán tỉnh tôi đấy à?

- Nếu vậy, tôi có cơ hội không?

- Anh có hai ngày, hai ngày nữa tôi về Sài Gòn.

- Bắt đầu từ ngày mai à?

- Bắt đầu từ hôm nay.

- Okie! Vậy để tôi bắt đầu nhé.

Ngón tay của Gia Huy lại lướt trên cây đàn, không gian ngập tràn những điệu rộn ràng của khúc Mambo, rồi lại lả lướt, bay bổng nhẹ nhàng theo điệu Romance. Nếu có ai đó đứng từ xa nhìn lại, có lẽ sẽ ganh tỵ lắm với khung cảnh mà họ đang được chứng kiến. Gia Huy say sưa đàn, còn Thúy Vy thì lắc lắc mái tóc, khe khẽ hát theo như thể một đôi uyên ương đang cùng tấu lên những bản tình ca. Trời về khuya, sương bắt đầu nặng hạt, cả hai dường như không để ý đến những điều xung quanh. Gia Huy bắt đầu kể chuyện, anh say sưa kể về những người bạn của mình, về công việc, về những điều yêu thích của mình. Đáp lại sự nhiệt tình của anh là sự im lặng lắng nghe của Thúy Vy, thật ra Gia Huy cũng không để ý lắm tới phản ứng của cô gái, bởi anh đang xả hết những thứ làm anh phải điên đầu, phải suy nghĩ bấy lâu. Hai người chia tay khi trời đã khuya lắm, mảnh trăng non đã treo chênh chếch phía bên kia đồi.

- Anh không chúc tôi ngủ ngon à? Mọi gã lịch sự đều cần phải thế chứ?

- Chúc cô ngủ ngon, mai gặp lại chứ, tôi mời cô đi ăn sáng.

- Dĩ nhiên, anh đang tiến một bước dài đấy. Chúc anh ngủ ngon, gã lãng du.

Hôm nay Thúy Vy vẫn diện một bộ cánh màu đỏ, dù cô đã thay áo. Cô đứng mãi ở chỗ đợi, 5 phút, rồi 10 phút mới thấy bóng Gia Huy từ xa tới. Trên tay anh là một bó hồng đỏ, thật khó để tìm thấy hoa hồng ở vùng này trong tiết tháng ba. Bó hoa còn vương một chút sương trên cành lá. “Thật đúng bài” – Cô mỉm cười – “Một anh chàng Đông Joăng chính hiệu đây”.

- Để tôi làm “tua gai” cho cô nhé, tôi khá rành vùng này.

- Okie! Ở đây cũng khá xa Trung Quốc, tôi không lo anh sẽ bán tôi đi mất. Cho tôi thấy anh có gì đi nào.

“Thật là một đôi uyên ương đẹp đôi và hạnh phúc”. Có lẽ du khách nào cũng phải thốt lên như vậy khi nhìn thấy hai người. Thúy Vy tung tăng như một cô nàng mới lớn, còn Gia Huy thì lững thững theo sau, thi thoảng lại khẽ mỉm cười ra dáng mãn nguyện. Anh đưa cô đi thăm thú mọi nơi, chụp cho cô những tấm hình đẹp nhất. Thi thoảng lại ra vung tay giải thích một cách nhiệt tình tới bốc đồng. Thúy Vy im lặng chăm chú lắng nghe như cô dâu mới cưới, duyên dáng và ngoan ngoãn nghe lời chồng.

Gia Huy dẫn Thúy Vy lên đồi cao, nhìn xuống thị trấn giống như một bức tranh phong cảnh thu nhỏ thật đẹp. Thời gian trôi thật nhanh, mặt trời đã lặng lẽ, uể oải bò tới chân trời, toả những ánh nắng đỏ ối xuống vùng đồi. “Đợi tôi nhé, chỉ 5 phút thôi” – Gia Huy để Thúy Vy đứng đợi bên đường rồi vội chạy vào bìa rừng, lúc anh quay ra trên tay đã cầm một bông hoa ban đỏ, khẽ cài lên mái tóc cho Thúy Vy rồi mãn nguyện ngắm nhìn cô như một nghệ nhân ngắm nhìn tuyệt phẩm đắc ý của mình. “Thật là một anh chàng lãng mạn” - Thúy Vy mỉm cười. Tối nay có chợ tình, hai người cũng theo dòng chân du khách tới chợ. Từng cặp từng cặp trai gái H’mong đang hoà mình vào điệu nhảy, vào tiếng hát trao duyên. Gia Huy liếc trộm sang phía Thúy Vy, gương mặt cô ánh lên nụ cười. Ánh lửa chiếu lên khuôn mặt cô khiến cho gương mặt như một mảng màu được phối một cách ngẫu hứng nhưng đầy nghệ thuật.
Hình ảnh: Deviantart
Hình ảnh: Deviantart

Nghe nói những đôi gặp nhau ở đây sau này sẽ thành vợ chồng – Gia Huy bắt đầu câu chuyện – Tôi vẫn chưa nghe cô nói về mình?

- À! Tôi lên đây đi tìm trái tim của tôi - Thúy Vy mỉm cười, ánh lửa phản chiếu khiến cho nụ cười của cô đẹp một cách kỳ lạ - và anh đang cố tìm lại cho tôi đấy thôi? Tôi đang chạy trốn ngày hôm qua.

- Ngày hôm qua à? Vậy cô tìm kiếm gì? Trái tim của cô, tôi vẫn nghe thấy tiếng nhịp đập của nó mà.

- Phải, nhưng nó đã bị đánh cắp linh hồn rồi, nó đã đi theo một anh chàng mà tôi đã từng yêu. Anh đã cố tìm lại cho tôi, nhưng mà anh thấy đấy, anh cũng chẳng biết là mình đang tìm kiếm cái gì và ở đâu cơ mà? Anh đã thua rồi.

- Vẫn chưa hết hai ngày mà? Tôi vẫn còn cơ hội chứ, một gợi ý nho nhỏ nhé, vậy tôi phải tìm ở đâu?

- Để tôi nói cho anh nghe, trái tim của tôi nằm ở nơi lạnh giá, lạnh giá tới mức có băng tuyết, anh không tìm thấy được đâu, anh chỉ thấy nó ở những nơi có tuyết thôi, mà nơi đó thì lạnh lắm.

7h sáng. Trời vẫn còn lạnh và mờ sương dù mặt trời đã bắt đầu ló ra khỏi chân núi. Thúy Vy vừa xách túi đồ tính xuống trả phòng thì Gia Huy ập tới như một cơn gió. Không nói một lời, anh kéo tay cô chạy như bay khiến đôi lúc cô như muốn vấp ngã. Thúy Vy muốn dừng lại nhưng Gia Huy vẫn lầm lũi kéo cô đi thật xa, xa lắm. Thúy Vy chợt khựng người lại, bay bay trong không gian là những bông hoa bé nhỏ trắng như tuyết. Những cánh hoa trắng bay lả tả trong gió như một cơn mưa tuyết. Những bông tuyết rơi lên vai, lên mái tóc, và trải đầy dưới chân cô. Gia Huy nhìn cô mỉm cười:

- Anh đã mất một đêm để hỏi thăm và tìm thấy nó, cái cây duy nhất và hiếm hoi một cách kỳ lạ ở đất này. Hà Nội gọi nó là cây hoa Sưa, còn anh gọi nó là hoa tuyết. Có thể anh đã không tìm thấy được trái tim em, nhưng anh đã có thể chỉ ra cho em thấy rằng không chỉ nơi lạnh giá mới có tuyết. Mà ngay cả vùng nhiệt đới này cũng có thể có tuyết, những cơn mưa tuyết không hề lạnh giá mà thật ấm áp. Chỉ có điều là không biết trái tim của em có trốn ở đây không? Nếu em chạy trốn ngày hôm qua, vậy làm thế nào để tìm thấy ngày mai?!
….

Trích vietnamnet.vn

Có phải tình yêu

Chạy trốn nỗi đau !!!

* Mây buồn

(Blog Radio) - Chuyện ở khu vườn nhỏ, một cái cây đem lòng yêu mến một đám mây mà chẳng dám nói ra, bởi trong mắt cây đám mây kia sao mà lạnh lùng, xa xôi quá… Ngày ngày cây chỉ biết lặng lẽ chờ mây xuất hiện nơi chân trời, cây vui mừng vẫy lá khi mây ngang qua rồi lại buồn rầu trông bóng mây mờ dần mỗi khi ngày dần tắt. Thời gian dần trôi, bấy giờ trời đã sang thu, mặc cho cây ngóng trông, khu vườn nhỏ càng ngày càng vắng bóng mây bay qua. Cây cứ đợi chờ, cứ mỏi mòn dõi về phía chân trời mà chẳng nhận ra mình ngày càng khô héo. Cây ước rằng, dù chỉ 1 lần nữa thôi được gặp lại mây, cây sẽ nhờ gió nói với mây cây yêu mây biết nhường nào...

Thời gian lại trôi... một chiều cuối thu, trước khi những ánh nắng cuối cùng kịp tắt cây chợt nhận ra mây ở phía cuối trời. Những cái lá héo khô chẳng thể reo vui nhưng cây mừng biết bao khi biết mây gần lắm. Đêm đó trời mưa to, cây thao thức chẳng thể nào ngủ được, hình như ý nghĩ sẽ được gặp mây khiến cây như thêm sức sống, cây mong sao sớm đến ngày mai ...

Mặt trời đã lên cao mà cây vẫn không thấy mây đâu, bao đợi chờ, hi vọng, bao vui mừng bỗng chốc trở thành tuyệt vọng, đau khổ, cây trách mây sao quá độc ác vô tình. Ngày lại dần qua, hi vọng mong manh sẽ đc gặp lại mây dần tan biến, nỗi đau của cây cũng vơi dần.

Bên cạnh cây giờ đây còn có đất. Đất yêu cây, đất ôm cây vào lòng, cùng cây trải qua cả mùa đông giá rét. Đất cho cây cảm giác được yêu thương, được che chở, sẻ chia... rồi cái gì phải đến đã đến - Một cuối đông cây nhận lời yêu đất, cả hai nguyện sẽ trọn đời sống bên nhau... dường như hạnh phúc đã tìm đến với cây dẫu muộn màng...

Mùa xuân đến, khu vườn nhỏ xôn xao với những câu chuyện gió mang về...

Chuyện rằng có một đám mây đem lòng yêu mến một cái cây , mây tự ti mình tật nguyền chẳng có nổi một hình hài cố định , cũng chẳng thể nào gần cây chăm sóc được cho cây nên đã tự bắt mình không được nói yêu cây . Mây cứ lặng lẽ yêu cây theo cách riêng của mình: mây vươn mình che nắng cho cây, gom nhặt những hạt mưa để tưới mát cho cây... nhưng những ngày êm đẹp của mây dần đi qua khi trời vào thu. Trời khô hanh khiến mây phải đi xa hơn để tìm mưa, con đường cứ xa dần mà cây ngày càng khô héo khiến mây thêm đau khổ... Và một ngày cuối thu, khi mây biết chẳng thể tìm được mưa nữa mây đã hoá mình vào một cơn mưa...

Ngày nay nếu một lần bước qua khu vườn nhỏ bạn sẽ thấy một cái cây khô ở phía góc vườn. Có một điều lạ là xung quanh chẳng hề có một dây leo nào bám lên thây cây đó. Đồn rằng khi nghe gió kể chuyện, cây đã tự héo khô để được mang theo hơi nước lên trời - cây muốn giữ một phần của mây cho tới khi chết…

Đất cũng đau khổ giấu mình dưới cỏ tháng ngày ôm xác cây, không cho bất cứ một cây leo nào đến sống.

Và còn một điều này nữa, bây gìơ bạn đã biết vì sao mây lại có hình dạng như những tán cây chưa !?

Gửi từ Blog Người kể chuyện
Hình ảnh: MewSa

* Sông

(Blog Radio) - Ngày xưa ở 1 khu rừng nọ có 1 ngọn núi và 1 con sông nhỏ yêu nhau, cuộc sống của chúng cứ êm đềm trôi qua cho tới 1 ngày kia... mây đen không biết từ đâu bay đến ... rồi cả khu rừng ngập trong những cơn mưa tưởng chừng như không dứt. Núi vững chắc là vậy mà giờ đây run rẩy cố gắng giữ lấy từng hòn đá, viên sỏi khỏi những hạt mưa độc ác vồ lấy trực vứt xuống lòng sông.

Mưa vẫn cứ rơi... con sông nhỏ thấy lòng ngày càng nặng nề, mệt mỏi, dẫu cố gắng thế nào nó cũng không thể ngăn được dòng nước ngày càng ngầu đục, những con sóng hung dữ thôi không xô vào sườn núi yêu thương... Núi ngày một hao mòn, lòng sông ngày càng trĩu nặng... một ngày... mang theo nỗi đau phải rời xa ngọn núi - sông lặng lẽ ra đi ...
Hình ảnh: Quốc Minh

Rời khỏi khu rừng, sông hướng về phía Đông - nơi sáng sáng mặt trời xuất hiện. Nó cắm đầu chẩy miết mong sao thoát được nỗi đau, nỗi nhớ trong lòng. Nó chảy mãi ... chảy mãi ...

Thời gian trôi qua, một ngày mỏi mệt, nó dừng lại và bất chợt nhìn lại phía sau. Nó kinh hãi nhận ra những nơi nó đi qua, cảnh vật thật hoang tàn,những cành cây ngọn cỏ yếu ớt van xin , những con người đau khổ vì mất nhà cửa , mất người thân nguyền rủa nó đã tạo ra lũ lụt...Để chạy trốn nỗi đau, nó đã vô tình gây ra biết bao nhiêu nỗi đau khác.

Nó lại lao đi, tránh xa, những cánh đồng, những nhà cửa ruộng vườn... nó khiếp sợ khi thoáng thấy bóng con người... con đường của nó ngày càng tối và hoang vắng...

Sông cứ chảy mãi như thế cho đến 1 ngày, nó buộc phải dừng lại bởi 1 con lạch nhỏ chắn ngang đường. Con lạch hỏi nó:

- Sông đi đâu mà vội vã thế?

-Tôi đang chạy trốn nỗi đau và sự hối hận

- Tại sao lại phải chạy trốn trong khi anh có thể vứt bỏ nó ?

- Làm gì có nơi nào đủ lớn để có thể chứa nổi nỗi đau trong lòng tôi được

Nói đoạn sông kể cho con lạch nghe câu chuyện của mình...

- Tôi biết có một chỗ đấy , nếu tin anh hãy đi theo tôi

Sông vốn không tin lời con lạch nhưng cũng ko thể cuốn phăng nó để tiếp tục đi nên đành nghe lời, nó hoà mình vào con lạch nhỏ, bất chợt... MẶN CHÁT! Sông lùi lại...

- Cái gì thế?

- Biển đấy, đây là nơi chứa mọi nỗi đau trên đời, anh cứ trút hết những nỗi đau của mình vào đó đi, nó chẳng thấm gì đâu vì biển rộng lắm....

...

CON SÔNG XƯA GIỜ ĐÃ RẤT ÊM ĐỀM, dẫu trong lòng vẫn chưa yên nỗi nhớ, mỗi khi thuỷ triều lên tôi lại nghe sông thì thầm hỏi nhỏ…

Gửi từ Blog Người kể chuyện
Về tác giả Blog Người kể chuyện: “Dẫu luôn thua cuộc cũng ko bao giờ làm kẻ bỏ cuộc!"

Vietnamnet.vn- Blog Radio 35