Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Mưa!!!

Sài Gòn lại đỗ mưa rùi e. Uh, mưa to lắm, anh chưa từng mắc cơn mưa nào nặng hạt như thế. A đi dưới mưa mà kỷ niệm về e cứ chợt hiện về trong a. A nhớ e nhiều lắm. Nhớ bao giờ mình đi chơi cũng mưa cả. Và như thế e đều đòi về. Nhớ những lúc ngồi sau a e lạnh run vừa đánh bò cạp vừa hát. Nhớ lắm. hix.Những lúc đó a thầm trách cơn mưa lắm. Mưa làm 2 ta kô đc gần nhau tí nữa. Mưa làm cho e lạnh rùi sẽ cảm. Giờ đây ta đã chia tay, hôm nay a cũng đi dưới mưa. Mưa xối xả vào a rát bỏng. Vậy mà sao a lại kô trách mưa nữa mà còn cầu mong cho mưa thật lớn hơn nữa. Như thế mưa mới xóa đi hết nhưng kỷ niệm ngọt ngào về e. E biết không? Mà có thật mưa sẽ xóa hết kỉ niệm về e ko? Kô đâu, phần nào thui phải không e. Mà bản thân a cũng không muốn xóa nó nữa. A muốn cất e vào quá khứ thành kỷ niệm. Và xin e ngoan ngoãn ở trong đó nhé. Xin kỷ niệm ngủ yên nhé. A vẫn sẽ bước tiếp con đường kô có e. Và cuối con đường chỉ có a và cơn mưa làm bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét